Kiều Giai luôn tự cao tự đại về kĩ năng diễn xuất của mình, nhưng lần này vừa bấm máy, thì cô ta vốn không thể nắm bắt được sự tinh tế trong lúc quay, nếu không phải ánh mắt không đúng, thì là động tác quá ư cứng rắn, nụ cười cũng khoa trương, vả lại không nắm bắt được vị trí máy quay.
Chưa được hai mươi phút mà đạo diễn đã hô cắt đến nỗi khan tiếng.
Tình trạng này chẳng hề hiếm thấy, nhưng so với Nhan Ôn lúc nãy, thực lực của Kiều Giai quả thật...
Vốn dĩ cơ hội này thuộc về Nhan Ôn, cũng chứng tỏ chỉ có người bản lĩnh mới giữ được vai diễn này, nhưng Kiều Giai không tự lượng sức mình, cố chấp giành lấy, kết quả trở nên như vậy.
Chương Nhĩ Hòe và những người quản lý khác cũng bất lực nhìn đi chỗ khác, ghi hình như vậy chỉ tổ lãng phí thời gian.
Chẳng lẽ Nhan Ôn thật sự lợi hại đến thế sao?
Chương Nhĩ Hòe hồi tưởng lại biểu hiện vừa rồi của Nhan Ôn, cô không thể phủ nhận dù là nghệ sĩ cô dẫn dắt mấy năm nay, đều không chắc sẽ phát huy tốt hơn cả Nhan Ôn.
Huống chi, con người đều mang tiềm thức ấn tượng ban đầu làm chủ đạo, Nhan Ôn dám làm dám diễn, khó khiến người ta sau khi thưởng thức màn biểu diễn của cô dám từ chối nó, trên người cô ấy dường như có một sức hút, sinh ra để làm diễn viên!
Dù sao thì cô cũng là người từng đoạt giải ảnh hậu, trải qua mấy năm lång đọng, kĩ năng diễn xuất càng chói mắt hơn.
Theo dõi cuộc ghi hình tiến hành đến giai đoạn kết thúc, Nhan Ôn đứng dậy, đạo diễn Trương khó xử đi đến chỗ Nhan Ôn: “Nhan Ôn, cô vẫn chưa thay trang phục, màn cuối vẫn để cô diễn có được không."
Nhan Ôn khẽ ngước mắt, dịu dàng trả lời: “Được."
Ánh sáng thay đổi, Nhan Ôn ngồi trước cảnh quay, khoảnh khắc ống kính mở ra, liền tỏa ra vẻ đẹp lay động lòng người...
Hai mươi giây ngắn ngủi, cô đã hoàn thành phần ghi hình chỉ trong một lần quay!
Hơn nữa còn là một thước phim liền mạch.
Đạo diễn nhìn cảnh cuối trên màn hình, nhịn không được phải vỗ tay hô lên: “Tốt! Tuyệt vời, kết thúc công việc!”
Nhan Ôn dùng thực lực của mình để nghiệm chứng một câu nói, kim cương đích thật sẽ không bao giờ bị lu mờ bởi năm tháng, những người mới như bọn họ cần phải học tập thật nhiều.
Chương Nhĩ Hòe nhìn cô lạnh lùng, dù lợi hại cỡ nào thì làm được tích sự gì kia chứ! Không có công ty mạnh chịu ký hợp đồng, vẫn sẽ bị lãng quên mà thôi.
Vào lúc Nhan Ôn thay đồ, đạo diễn Trương nhận được tin tức, bảo xe của Giang Tùy An đang đậu dưới bãi, và muốn gặp gỡ ông ta.
Đạo diễn Trương lập tức bỏ hết công việc trong tay, đi vội đến đó.
Trong lòng cũng thầm ngờ vực, tại sao Giang Tùy An đột nhiên muốn gặp mặt ông? Liên tưởng đến vụ việc tại trường quay khi nãy, do dự có phải liên quan đến Nhan Ôn không?
Nhưng nghĩ lại chắc không phải, nếu Giang Tùy An thày Nhan Ôn đích thân ra mặt xử lý, thì mối quan hệ của bọn họ nhất định rất thân thiết, vậy Nhan Ôn cũng sẽ không lưu lạc đến hoàn cảnh của ngày hôm nay.
Nhan Ôn đã dùng thực lực của bản thân để chứng tỏ địa vị của cô không bao giờ có thể vượt mặt, bộ phận quan trọng của mẫu quảng cáo chắc chắn sẽ sử dụng đoạn phim của cô!
Đạo diễn Trương cung kính đứng trước mặt Giang Tùy An: "Chủ tịch Giang, ngài tìm tôi?" “Vừa vặn đi ngang, nghe nói trong lúc làm việc các người đã xảy ra chuyện không vui, tôi muốn hỏi thăm thử, phải chăng có người gây hấn với Nhan Ôn?"
Giang Tùy An hỏi thẳng vào vấn đề, khiến đạo diễn Trương sững sờ, ông ta chỉ cảm thấy sống lưng lành lạnh, lúc trả lời bất chợt run rẩy vài phần: “Cái này... nếu buộc phải trả lời thì, có thể Kiều Giai muốn thể hiện được nhiều một chút, chỉ... thật sự cũng chẳng có gì đâu, cuối cùng vẫn là thước phim của Nhan Ôn tốt nhất!”
Vầng trán của đạo diễn Trương toát đầy mồ hôi hột.
Giang Tùy An nhẹ nhàng di dời tầm nhìn, dặn dò tài xế khởi động xe.
Đạo diễn Trương dõi nhìn xe hơi rời đi, đôi chân bủn rủn, vội vàng quay đầu về phim trường, muốn gửi lời xin lỗi đến Nhan Ôn, nếu ông ta sớm biết Nhan Ôn có Giang Tùy An làm hậu thuẫn, nhất định sẽ cho Nhan Ôn phim quảng cáo này! quay cả đoạn
Ngóng khắp làng giải trí, có mấy nghệ sĩ nhận được