"Hơn nữa, Nhan Ôn dã tâm quá lớn, tôi không biết cô ta làm thế nào thuần phục được anh, nhưng cô ta là nghệ sĩ của Áo Lai, mọi chuyện nhất định phải nghe theo sắp xếp của công ty "Tôi không bị bất kì ai thuần phục!" Tiêu Cảnh Hàng bàng hoàng nhìn Trình Vận, kinh ngạc với lời nói thốt ra từ miệng cô. “Khi đó cô ký hợp đồng với Nhan Ôn, chẳng lẽ không biết suy nghĩ của cô ấy sao? Bây giờ mới nói cô ấy dã tâm lớn, có phải quá muộn rồi không?" Lời biện bạch đầy mâu thuẫn của Trình Vận khiến ánh mắt của Tiêu Cảnh Hàng trở nên lạnh nhạt. "Cảnh Hàng... sao anh có thể nghĩ như vậy?"
Hai người đứng đối mặt với nhau, nhưng chính giữa lại có một khoảng cách mà họ không thể vượt qua được. “Nhan Ôn không làm sai, cô ấy chỉ là không muốn tạo thị phi tình cảm, không muốn xã giao, cô biết rõ cô ấy có người yêu mà còn ép cô ấy đi gặp Âu Thần. Bây giờ chuyện ồn ào lên, Áo Lai thân là công ty của cô ấy lại tiêu cực về mặt quan hệ công chúng. Không những tạm dừng lịch trình của cô ấy, mà còn phân chia tài nguyên cho bọn Hà Văn... Tôi thực sự rất thất vọng về cô."
Lời nói này của Tiêu Cảnh Hàng kích thích mạnh đến Trình Vận. “Nhan Ôn không phải kẻ ngốc, tôi cũng không phải."
Trình Vận bất lực di chuyển tầm mắt: “Bất kể nói thế nào, mệnh lệnh của tôi đã được ban hành, không thể thay đổi nữa” "Được... Vậy thì bỏ đi, nhưng tôi muốn nói với cô rằng cô cứ chèn ép Nhan Ôn như vậy, hậu quả sẽ rất khó coi."
Trình Vận hừ lạnh một tiếng. "Cô ta chỉ là một diễn viên mà thôi, hợp đồng vẫn nằm trong tay tôi, cô ta làm được gì chứ?” "Vậy cứ chờ mà xem đi." Tiêu Cảnh Hàng nhìn cô đầy hàm ý, thấy rõ được ý thù địch trong đáy mắt Trình Vận.
Có một số chuyện một khi đã bắt đầu thì không chết không thôi.
Tối nay chuyện anh đến tìm Trình Vận khiến Trình Vận nhận thức được, hiện giờ Tiêu Cảnh Hàng đã hoàn toàn đứng về phía Nhan Ôn, cô không thể khoanh tay chờ chết. Nếu Nhan Ôn đã không có lịch trình, vậy còn cần người quản lý để làm gì?
Tiêu Cảnh Hàng vừa lái xe vừa gọi cho
Nhan Ôn. "Alo.."
Nghe thấy giọng nói vang ra từ ống nghe, Tiêu Cảnh Hàng bỗng không biết làm sao mở miệng.
Trong lúc anh đang do dự, Nhan Ôn khế nói: “Bên Trình Vận không dễ xử lý, đúng không?" ".. Phải, tôi đã đến nói chuyện với cô ta nhưng thái độ cô ta rất kiên quyết, vẫn nói không thể thay đổi quyết định tạm dừng lịch trình của cô, tôi lo cô ta sẽ làm quyết liệt hơn."
Tiêu Cảnh Hàng áy náy không thôi: “Là tôi không làm tốt chức trách của một người quản lý, xin lỗi." "Không trách anh, tôi đã nhớ trong lòng mọi thứ anh làm cho tôi, tôi cũng không muốn thấy anh vì tôi mà cắt đứt quan hệ với Trình Vận." "Nhưng mà..." "Chặng đường này tôi đã trải qua nhiều trắc trở như vậy, tôi tin lần này tôi cũng sẽ không thua."
Nghe Nhan Ôn nói vậy, Tiêu Cảnh Hàng cũng có chút lòng tin: “Được, tôi đến bộ phận quan hệ công chúng lần nữa, hi vọng sẽ có chuyển biến."
Nhan Ôn ừm một tiếng và cúp điện thoại.
Cô đứng bên ban công, quấn chặt chiếc khăn choàng trên người: “Trình Vận, quan hệ hợp tác của chúng ta có phải đã đi đến đường cùng rồi không?"
Công ty quản lý của Âu Thần đang tạo thế phản pháo cho vấn đề lần này. Bất kể sự thật ra sao, họ đều cố gắng bảo vệ hình tượng của Âu Thần, so với sự đối đãi tiêu cực của Áo Lai, Âu Thần dường như có lợi thế hơn.
Nhưng bài đăng vạch trần Âu Thần đó đã mang đến không ít phiền phức cho họ, trong tình thế bất lực, Âu Thần đành phải ở nhà trốn tránh các phóng viên.
Nhưng trong lòng anh ta vẫn luôn không phục.
Một nữ diễn viên không hề có sao lại khó đối phó đến vậy? gia thế
Ý định bảo Nhan Ôn công khai xin lỗi với anh ta cũng đã tan thành mây khói.
Đồng thời gần đây công ty của ba anh ta kinh doanh không được tốt, không có hơi sức dư dả để đi lo cho chuyện của anh ta. Âu Thần buồn bực hết sức, đành nhà uống rượu, đúng lúc thấy WM công bố hậu trường ghi