Chị Hà bị Tiêu Cảnh Hàng đỡ dậy, gương mặt hằn đỏ năm dấu tay có thể thấy rõ, và má trái cũng bắt đầu sưng tấy. “Nhan Ôn... Sao mọi người đến đây vậy?”
Giờ này lẽ ra cô ấy đang ghi hình chương trình phỏng vấn mới đúng!
Nhan Ôn vẫn bị cô liên lụy. “Anh ta đánh mấy lần?" Nhan Ôn kìm nén cơn tức giận, đau lòng nhìn sang chị Hà. "Hai lần."
Bốp!
Nhan Ôn vung tay cho thêm một bạt tai, chẳng hề do dự gì cả, vả lại đánh cực kỳ chuẩn xác lên gương mặt của người quản lý của Hà Văn. “Nhan Ôn, cô làm gì vậy!" Người quản lý của Hà Văn đã bị đánh đến thộn mặt, Hà Văn đứng dậy muốn ngăn cản Nhan Ôn: "Cô điện rồi?" "Không hề." Nhan Ôn lạnh lùng liếc nhìn cô ta.
Bắt nạt trợ lý của cô thì phải đền tội gấp đôi!
Tiếp theo sau, lại là hai bạt tai.
Trong tình huống đối phương không có sức phản kháng, đứng yên chịu đựng bốn bạt tai liền kề.
Nhan Ôn hít một hơi sâu: “Còn có gì nữa không?" Khí thế của cô mạnh mẽ đến nỗi không ai dám chống đối, huống chi còn có bốn tên vệ sĩ kia.
Chị Hà không lên tiếng, nhưng khi họ vừa bước vào thì đã nhìn thấy cảnh bọn kia bắt chị Hà quỳ xuống..
Nhan Ôn nháy mắt, vệ sĩ liền cùng nhau tiến lên, đàn áp tên quản lý kia. “Chị Hà không chỉ là trợ lý của tôi, mà còn là bạn tốt, người thân, cô không bằng không chứng mà đổ oan cho cô ấy, làm nhục cô ấy giữa đám đông, đương nhiên tôi phải trả lại gấp đôi, gấp trăm lần cho các người!”
Lời nói của Nhan Ôn vang vọng trong căn phòng, chỉ có cô biết rõ, chị Hà quan trọng với cô ra sao, vào lúc sự nghiệp của cô đang ở dưới vực sâu, người ở cạnh cô không bao giờ xa rời chỉ có chị Hà, nếu hôm nay cô không đến, cô sẽ sống trong dằn vặt cả đời.
Thành danh hay không không quang trọng, nếu vì danh tiếng mà bỏ rơi người thân quan trọng nhất, thì thành danh còn nghĩa lý gì nữa? Đoạt một trăm giải ảnh hậu cũng không bù đắp được sai lầm của con người.
Người quản lý của Hà Văn đã bị dọa phát khiếp, chỉ có thể nơm nớp mong chờ Hà Văn giải cứu anh ta.
Lúc nãy anh ta ra tay mạnh bao nhiêu, hiện giờ trong lòng liền hối hận bấy nhiều, anh ta không nên gây hấn với người của Nhan Ôn... “Nhan Ôn, cô đừng ngông cuồng!"
Thế nhưng Hà Văn vừa nói xong, cũng bị Nhan Ôn cho một cái tát y hệt.
Động tác dứt khoát gọn gàng.
Cô không những vì trợ lý mà đánh người quản lý của Hà Văn, ngay cả Hà Văn cô cũng đánh luôn! "E rằng cô chưa hiểu nhiều về tôi rồi, tôi luôn ngông cuồng như vậy đó."
Hà Văn vì chưa từng chịu sự đối đãi và sỉ nhục như vậy, mặt trở nên méo mó ghê tợn: “Cô! Cô ta được Trình Vận phái đến cho tôi, ngay cả lời của Trình Vận mà cô cũng không nghe ư? Cô có còn là nghệ sĩ của Áo Lai hay không?" Mời bạn đọc truyện tại Truyện8 8.net
Mang Áo Lai ra để áp chế Nhan Ôn? "Cô ta không có cái quyền này!" Nhan Ôn không khách sáo tiến về phía Hà Văn hai bước, ép cô ta cùng đường: “Chị Hà là trợ lý được tôi thuê riêng, vốn không phải là nhân viên của Áo Lai, Trình Vận cũng không có quyền ra lệnh cho chị ấy làm bất cứ việc gì, còn cô, càng không có tư cách đó!”
Trái tim Hà Văn liền nhảy bình bịch, biết rõ mình đang sai nhưng vẫn cứng mồm: “Tôi không cần biết, dù sao thì chính chủ tịch Trình phái cô ta đến làm trợ lý cho tôi!" "Vả lại, cô dám ra tay đánh tôi, cô còn muốn kiếm ăn trong giới giải trí không!" "Hôm nay tôi phải quay quảng cáo cho quốc tế J, cô đến đây gây sự, đầu úng nước hay sao?” "Vậy ư?" Nhan Ôn nhìn quanh, nhếch môi nở nụ cười khinh miệt, cô sẽ dạy Hà Văn một bài học sâu sắc: “Rất nhanh sẽ không phải nữa rồi.” "Cô có ý gì?” "Tôi sẽ khiến phía thương hiệu bỏ cuộc chọn cô làm người đại diện, về sau, cô nhận quảng cáo đại diện nào, tôi sẽ giành giật hợp đồng đại diện đó! Cô nhận phim gì, tôi cũng sẽ giành giật đóng phim đó! Cô có thể thử xem!"
Nhan Ôn không hề do dự.
Cô mạnh mẽ buông lời, không hề khiến người khác nghi ngờ về tính chân thật của những câu nói này.
Cô phải ra mặt thay chị Hà, dù bất cứ người nào chắn ngang trước mặt cũng không có tác dụng!
Người hóng hớt xung quanh