“Không! Chờ đã, tôi có thể giải thích mài!” Một nhân viên gần cô nói nhỏ một câu: “Vừa giả khổ vừa ngủ luôn với chồng tương lai của người khác, thật lợi hại” “Anh nói cái gì?” Giang Linh Vận cảm thấy bối rối nên hét lên một tiếng.
Nhân viên công ty lườm mắt nhìn: “Sự thật diễn ra ngay trước mắt, lẽ nào có người ám hại cô? Cô đã không có khả năng diễn xuất mà nhân phẩm cũng tồi tệ đến vậy.” “Anh!” Giang Linh Vận vội vàng ra hiệu cho trợ lý: “Sao.
không đuổi chúng đi cho nhanh!” Trong khi chờ trợ lý hành động thì nhân viên công tác của tổ đạo diễn đã đi rồi.
Giang Linh Vận giận đến run người, nắm chặt lấy ra giường: “Nhan Ôn, cô thật độc ác!” Cô vội gọi điện thoại cho Bạch Triết Hiên, nhưng vì Bạch Triết Hiên đã rất đau đầu vì tấm hình đó nên lúc này đang rất bực dọc.
“Triết Hiên… em rất sợ!” Giang Linh Vận nũng nịu khóc lóc với giọng điệu quen thuộc.
Nhưng người đàn ông này không còn tâm trạng dỗ ngọt cô ta: “Công ty đã cho người đi điều tra và chuyện đó.
không có ảnh hưởng gì nhưng trong thời gian ngắn này chúng ta không nên gặp nhau” “Triết Hiên…
“Được rồi, em đừng gây chuyện nữa!” Anh ta cúp điện thoại, ngồi bứt rứt khó chịu trong phòng.
Bây giờ Nhan Ôn không thèm nghe điện thoại của anh †a, không biết rốt cuộc cô muốn gì mới chịu buông tan.
Bỗng nhiên màn hình điện thoại sáng rực, có một tin nhắn gửi đến từ số lạ: “Muốn biết địa chỉ mới của Nhan Ôn thì đến ngay quán cà phê ở đường Ngân Long” Lại là tin nhắn của ai gửi đến đây? Bạch Triết Hiên không kịp suy nghĩ, lập tức chạy ra ngoài.
Trong căn phòng đẹp của quán cà phê.
Nhan Ôn ngồi đối diện Giang Tùy An, hương cà phê thơm bay khắp phòng.
“Anh ta đến rồi” Giang Tùy An nhìn về hướng cửa, giọng nói lạnh lùng.
Anh ta muốn biết Nhan Ôn sẽ làm gì tiếp theo.
Nhan Ôn thản nhiên ừm một tiếng, tiếp tục xem tin tức trên điện thoại và hoàn toàn không có ý ra đón Bạch Triết Hiên.
“Không gặp à?” Anh ta nhìn Nhan Ôn, nét đẹp trên người cô toát lên cách rõ rang và trầm tĩnh, như là một cơn lốc xoáy hút người vậy.
“Em không có ý định gặp anh ta, em chỉ muốn cuộc chơi này thêm tí hương vị thôi.” Giang Tùy An vểnh miệng cười: ‘Anh còn tưởng em cố ý.
hẹn anh ra, nhưng không ngờ là em vì người đàn ông khác.