Nghe câu an ủi này, toàn bộ cảm xúc của Nhan Ôn đều được tuôn xả trong thoáng chốc, nước mắt không kìm được rơi lã chã trên khuôn mặt.
Cô vừa khóc vừa nghẹn ngào nói: “Xin lỗi, em gả cho anh đã hạnh phúc lắm rồi, em không nên rơi lệ vì những chuyện này…”
“Trước mặt anh, em không cần ngụy trang bản thân, không cần giả vờ tỏ vẻ thế nọ thế kia” Giang Tùy An vuốt nhẹ lưng cô, từng nhịp từng nhịp một.
Có lẽ động tác an ủi của anh quá dịu dàng, Nhan Ôn dường như khóc cạn nước mắt.
“Kết thúc rồi sao?”
Nhan Ôn xoa mũi: “Vâng!” Cô thả tay ra, nhìn đồng hồ: “Trễ vậy sao, em đi làm cơm!”
Không đợi cô đứng dậy khỏi ghế sofa, liền bị một cánh †ay của Giang Tùy An kéo về, kế đó là nụ hôn vô cùng ngang ngược ập đến, dùng cách thức cực kỳ gần gũi của anh, xóa tan nước mắt trên mặt Nhan Ôn một cách triệt để.
Anh yêu cô, là cây dù che chắn tốt nhất cho cô.
“Nhan Ôn, anh muốn nói với em rằng, trong cuộc đời này, anh sẽ là người quan trọng nhất của em, dù em trải qua bao sóng gió, anh cũng sẽ chống đỡ thay em, vòng tay của anh luôn rộng mở vì em, hãy dựa vào anh, có được không?”
Nước mắt Nhan Ôn được anh lau sạch cẩn thận: “Khóc mệt rồi, em hãy nghỉ ngơi thật tốt, bữa ăn tối nay để anh làm”
Sau bữa tối hai người tựa vào nhau, Giang Tùy An đưa †ay lấy tách trà, đặt lên bàn, ôm chặt lấy eo cô, hít sâu một hơi, ngửi lấy mùi hương cơ thể trên cổ cô.
“Anh có nghe nói về sự biến động của công ty Giải trí Huy Hoàng, rất lo lắng cho em, luôn đợi cuộc gọi của em, nhưng em mãi không liên lạc với anh”
Nếu Nhan Ôn mở miệng nói một câu, cô đã là người phụ nữ của Giang Tùy An, chủ tịch của công ty Giải Trí Đại Hoa ở Đế Thành, vốn không cần tốn công tốn sức trả thù Bạch Triết Hiên, cô muốn cái gì đều dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng…
Cô không muốn làm vậy.
“Anh biết em muốn có một tình yêu và sự tôn trọng toàn vẹn, anh hi vọng em hiểu rằng, đối với những người khác.
mà nói, anh là chủ tịch Giang, còn đối với em thì anh chỉ là người đàn ông của em mà thôi”
Do buổi tối quá yên ắng, hay do ánh mắt của anh quá dịu dàng, Nhan Ôn không nén nổi tình cảm mà dựa vào lòng anh, lặng lẽ hưởng thụ niềm hạnh phúc anh mang đến cho mình.
“Anh thật tốt với em” Nhan Ôn dịu giọng thốt ra vài chữ, hi vọng giây phút này mãi lưu giữ trong tim.
Chẳng biết từ khi nào, cô ngủ thiếp đi trong lòng Giang Tùy An, anh khẽ khàng dẹp đống tài liệu, ãm người trong lòng lên, thận trọng và cẩn thận đi vào phòng ngủ của họ.
Anh đặt Nhan Ôn lên chiếc giường lớn, nằm nghiêng bên cạnh ngắm cô một hồi lâu, đôi mắt sâu thẳm dường như muốn in sâu gương mặt của cô vào trong tim.
“Chỉ một lần này, anh không cho phép bất kì kẻ nào đụng đến em nữa”
Từ khoảnh khác Nhan Ôn quyết định tự tay chặt đứt quá khứ, Giang Tùy An đã tôn trọng ý nguyện của cô, không cần phải tiến thêm một bước xâm nhập vào suy nghĩ cuộc sống của cô, nhưng khi vụ việc hôm nay truyền đến †ai anh, thì phản ứng đầu tiên của anh chính là phẫn nộ.
Anh không cho người khác có cơ hội ức hiếp người phụ nữ của anh đâu.
“Theo dõi chặt chẽ Bạch Triết Hiên của công ty Giải trí Huy Hoàng, phái thêm vào người bảo vệ Nhan Ôn trong thầm lặng”
Sống lâu trong giới này, Giang Tùy An đã gặp nhiều thủ đoạn dơ bẩn, anh không muốn Nhan Ôn tiếp tục chịu đau khổ.
Ngắm nhìn dung nhan chìm vào giấc ngủ của cô, người đối nhân xử thế lạnh lùng như anh chỉ cảm thấy vô cùng yên bình, hạnh phúc, chính Nhan Ôn đã mang cho anh một cơ hội, để anh có người xứng đáng được trân trọng.
Sáng hôm sau.
Khi chị Hà gọi điện cho Nhan Ôn, cô vẫn ngon giấc trong lòng Giang Tùy An.
Mở mắt phát hiện mình đang ôm chặt Giang Tùy An, gương mặt liền đỏ bừng, nhẹ nhàng đứng dậy trả lời: “A lô, chị Hà”
“Nhan Ôn, chị cũng không muốn đánh thức em, nhưng tốt nhất em nên đến công ty một chuyến, Bạch Triết Hiên ra thông điệp cuối cùng, bắt em lập tức kết thúc.
việc ghi hình của đoàn phim, nhận quảng cáo nội y kia, còn nói là… nếu em không làm theo thì công ty sẽ phong sát toàn bộ cơ hội của em, cho