Với địa vị của Giang Tùy An, chẳng có gì không thể làm, vả lại anh nguyện lặn lội ngàn dặm để mang nụ cười đến cho Nhan Ôn.
Đây đều là tấm chân tình của anh, những lời ngon tiếng ngọt kia chẳng thể nào sánh bằng, và Nhan Ôn cũng có thể đọc hiểu trái tim anh, trân trọng tình cảm của anh.
“Được thôi, chỉ cần không làm lỡ công việc của anh, em nguyện cùng anh đi đến chân trời góc bể” Cô đặt quyển sách xuống, quay người ôm lấy anh.
Mim cười gật đầu, Giang Tùy An lấy bản tin tức hai năm về trước của thương hiệu nội y kia: “Anh đã cho người tố cáo rồi, công ty của bọn chúng là xưởng sản xuất nhỏ lẻ, sản phẩm không bảo đảm, chỉ biết làm đẹp mã ngoài, ngày mốt sẽ bị điều tra niêm phong”
“Ông xã, cám ơn sự giúp đỡ của anh..”
“Ừ?” Cánh tay Giang Tùy An ôm Nhan Ôn siết chặt thêm vài phần.
“Anh luôn ở cạnh ủng hộ em một cách âm thầm, anh là động lực lớn nhất của eml” Nhan Ôn yên tâm dựa vào lòng anh, dường như có mặt anh thì dù trời đất sụp đổ cô cũng không hề sợ hãi: “Ngày mai em sẽ kéo dài thời gian, không ký kết hợp đồng chính thức với bọn họ”
Trên con đường tái xuất của cô, Giang Tùy An sẽ là hậu thuẫn vững chắc nhất.
“Cơ thể em thơm quá..” Anh vuốt má cô, tình cảm nồng nàn chân thành.
Nhan Ôn cảm khái cười đáp: “Em cũng rất may mắn, trong lúc bơ vơ nhất có thể gặp gỡ anh, là ông trời ban ơn cho em”
“Vậy khi nào em mới hủy hợp đồng?” Giang Tùy An không muốn nhìn thấy cảnh Nhan Ôn bị bọn chúng uy hiếp một lần nữa.
“Một khoảng thời gian nữa đi..” Nhan Ôn vẫn chưa biết kết cục cuối cùng của vụ việc sẽ phát triển đến bước.
nào, cô không dám trả lời chắc chắn.
“Đại Hoa có rất nhiều kế hoạch phù hợp với hướng phát triển của em… để bữa nào anh lựa chọn giúp em”
“Em cảm thấy thực lực của mình vẫn chưa đủ” Nhan Ôn trả lời thành thật, cô còn phải nâng cao bản thân.
Giang Tùy An không tiếp tục khuyên nhủ, thật ra Nhan Ôn có ký với Đại Hoa hay không chẳng quan trọng, điều quan trọng là những kế hoạch phát triển này đều được định hướng cho riêng mình cô.
Những chuyện đó để sau này tính tiếp vẫn còn kịp.
Thế nhưng…
“Không được xem nhẹ bản thân em”
Giây kế tiếp, cô bị anh ấm lên, động tác dịu dàng, bốn mắt đối nhau đều nhìn thấy tình ý của đối phương.
Sau một phen giày vò tóc tai, Giang Tùy An mới cố nhịn buông tay ra: “Ngủ thôi”
Nhan Ôn bị anh hôn đến nỗi đỏ bừng mặt, xấu hổ quấn lấy tấm chăn: “Vâng”
Sáng hôm sau, khi Nhan Ôn dùng xong bữa sáng, liền ngồi vào xe của Giang Tùy An tiến về địa điểm ghi hình, chị Hà và Trần Du đã có mặt trước đó.
Nhưng Nhan Ôn vừa vào cửa liền phát hiện bầu không khí bất ổn.
“Sao vậy?” Cô đặt túi xách xuống, nhìn bảng lịch trình hoạt động trên bàn, khẽ nhíu đôi mày: “Đây là của công †y mang đến sao?”
Trần Du tiến lên phía trước, cực kỳ phẫn nộ: “Em chưa bao giờ gặp tình huống quá đáng như vậy, đến bây giờ bọn họ vẫn muốn tẩy trắng sạch sẽ, đẩy chị ôm trọn tất cả, lúc nãy Bạch Triết Hiên dẫn theo Giang Linh Vận đi ra một cách ngông nghênh”
“Anh ta đâu?” Nhan Ôn không thèm đếm xỉa đến lịch trình hoạt động hà khắc kia, sắc mặt bình tĩnh: “Chị Hà, nói với Bạch Triết Hiên đến gặp riêng em, nếu không em sẽ không đến trường quay”
“Chị đi ngay!”
Mười phút sau, Bạch Triết Hiên vội vàng có mặt, vừa vào.
cửa liền phê phán Nhan Ôn: “Nhà quảng cáo đều ở ngoài kia, sao cô không hiểu chuyện gì hết vậy, thay đồ ra ngoài mau”
“Thay đồ ư?” Nhan Ôn đá văng mẫu áo nội y màu trắng đặt cạnh chân: “Bắt tôi mặc thứ này ra ngoài kia, Bạch Triết Hiên, anh có còn là con người hay không?”
“Sao vậy? Cô đã đồng ý đóng quảng cáo nội y trước đó rồi mà, đừng nói với tôi là giờ cô nuốt lời nhé?”
“Tôi không làm được! Sự việc hôm nay tôi tuyệt đối không thỏa hiệp, tôi không cần hỏi cũng biết đây chắc.
chắn là chủ ý của Giang Linh Vận?” Gấp gáp thay đổi thứ tự ghi hình, thay đổi kiểu dáng nội y, hàng đến tay Nhan Ôn chẳng thể gọi là nội y nữa, đó chỉ là vài mảnh vải