Không vội về khách sạn, không nôn nóng hỏi thăm công việc được sắp xếp tiếp theo, Bạch San San sẽ không thể nào biết được đã xảy ra chuyện gì trên chuyến bay, vòng vo một hồi, Bạch San San bất lực gỡ kính đen xuống, nhìn Nhan Ôn đầy thâm ý: “Vài năm không gặp, em vẫn như xưa, vẫn xinh đẹp, em trai chị quả thật có mắt nhìn người, nhưng mà… có một vài lời đồn linh tinh truyền đến tai chị”
Nhan Ôn đánh giá thái độ của Bạch San San.
Thân là người nhà họ Bạch, luôn ấp a ấp úng về hôn sự của cô và Bạch Triết Hiên, hôm nay cố ý nói nhiều như thế với mình, chẳng qua do đọc tin tức trên mạng, biết cô và Bạch Triết Hiên đã trở mặt triệt để, vậy công tác ghi hình lần này rất có thể là chủ ý của Bạch San San.
So với tính khí nóng nảy của Giang Linh Vận, đầu óc và thủ đoạn của Bạch San San lợi hại hơn.
“Thời nay thông tin phát triển vượt bậc, chuyện tốt lành không ra khỏi cửa, còn việc xấu thì đồn xa ngàn dặm”
Nhan Ôn ám chỉ nhưng Bạch San San không tiếp lời của cô, mà cười rất tự nhiên rộng lượng, giọng điệu xen lẫn vẻ khinh miệt, dường như nhà họ Bạch mất đi con dâu chuẩn như Nhan Ôn chẳng có gì to tát.
“Ngày nay người trẻ tuổi chia tay rồi lại quay về là chuyện rất bình thường, đặc biệt trong giới các người loạn tùng phèo như vậy, Triết Hiên là người đàn ông xem trọng sự nghiệp, cần người có năng lực đứng sau lưng ủng hộ, người phụ nữ biết san sẻ với em ấy, chị nghĩ mối quan hệ giữa em và nhà họ Nhan đang căng thẳng thì hai người chia tay cũng là một việc tốt đối với Triết Hiên, nếu em thật sự yêu em ấy thì chẳng thà chúc phúc em ấy và Linh Vận”
Chị Hà đứng cạnh nghe đến mức nổi cơn tam bành, đây là lời con người nên nói ư?
Sao lại có người mặt dày đến vậy kia chứ!
Rõ ràng Bạch Triết Hiên phản bội người ta trước, bây giờ đổ trách nhiệm lên người Nhan Ôn, chẳng lẽ chính Nhan Ôn mãi bám theo Bạch Triết Hiên không buông sao?
Sau đó Bạch San San nhận được một cú điện thoại liền thay đổi sắc mặt, dặn dò trợ lý dẫn Nhan Ôn đi nghỉ ngơi trước xong thì dẫn theo hai trợ lý khác đi về của sân bay.
Trông bộ dạng dường như phải đi đón ai đó.
“Chuyến bay của Bạch Triết Hiên còn nửa tiếng nữa mới đáp, vả lại hướng bọn họ đi là lối thông hành đặc biệt, cô †a đi gặp ai thì Nhan Ôn chớp mắt: “Ai mà biết”
Nụ cười cô ấm áp tựa cơn gió, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến chị em nhà họ Bạch, cũng không để bụng lời nói uy hiếp khi nãy của Bạch San San, và trở về phòng nghỉ ngơi.
Còn tin tức Bạch San San nhận được chính là Giang Tùy.
An chủ tịch của công ty Giải trí Đại Hoa cũng đến đây.
công tác, vừa vặn đáp chuyến trong khoảng thời gian này, cô ta đương nhiên phải đến gặp gỡ một phen, giả dụ có thể chèo kéo quan hệ với công ty Giải trí Đại Hoa, còn lo sợ Giang Linh Vận không nổi tiếng ư? Đến khi đó vốn chẳng cần để tâm đến nhân vật nhỏ bé như Nhan Ôn.
Nhưng người của cô chỉ có thể thăm dò tin tức đại khái, đợi sau khi cô chạy đến lối thông hành đặc biệt, Giang Tùy An đã lên xe trở về khách sạn, và đang trò chuyện qua màn hình với người vợ của anh.
Trong màn hình, áo sơ mi màu xám tím phẳng phiu cao.
quý, bờ môi mỏng hé mở, ánh mắt ẩn chứa vẻ dịu dàng dễ nhận thấy được.
“Bây giờ đã là giấc trưa rồi, chắc hôm nay không ghi hình chứ?”
“Chắc không rồi” Nhan Ôn nhìn đồng hồ, quan tâm hỏi han anh: “Vậy còn anh? Làm việc luôn hay sao?”
Đôi mắt Giang Tùy An trầm xuống: “Hôm nay có thể sẽ trễ lắm, em không cần đợi anh, nghỉ ngơi sớm, nếu có dịp thì anh sẽ đến thăm em”
Nhan Ôn không ngẫm nghĩ tỉ mỉ về ý nghĩa trong câu nói, gật đầu và cúp máy trước khi bọn họ về đến.
Bạch San San đã đón được Bạch Triết Hiên và Giang Linh Vận, nhưng thần sắc vô cùng không vui: “Chỉ suýt chút nữa thôi, chị đã có thể gặp được anh ta rồi!”
“Chị, rốt cuộc chị đang đợi ai vậy? Linh Vận đáp chuyến bay dài thật sự rất cần nghỉ ngơi, chúng ta về trước thôi, dù ai đi chăng nữa thì gọi điện hẹn lại cũng được kia mà?”