Nhìn đôi mắt sâu thẳm của anh, Nhan Ôn cười mỉm, tiến lên phía trước ôm lấy anh: “Cám ơn.. trong đây cũng có công lao của anh."
“Có thể góp sức cho bà xã là vinh hạnh của anh.” Giang Tùy An đặt nhẹ nụ hôn lên vầng trán bóng loáng của cô, giọng nói quyến rũ đầy sức hút vang vọng bên tai cô: “Đại Hoa sớm chuẩn bị sẵn hợp đồng và phòng nghỉ ngơi cho em, chỉ chờ nữ chủ nhân thôi."
Nếu Nhan Ôn ký hợp đồng với Đại Hoa, thứ cô đạt được sẽ vượt xa dự đoán.
“Còn nhớ những gì em nói không? Em muốn tự dựa vào sức mình, bây giờ em vẫn chưa đủ sức mạnh, khoác tay anh để đứng cạnh anh, vì vậy.. hãy cho em thêm một chút thời gian, em sẽ để mọi người biết rằng, người phụ nữ của anh là em."
"Em càng mạnh mẽ, anh càng thương em nhiều hơn, anh tôn trọng quyết định của em, dù bất cứ lúc nào, anh cũng sẽ là hậu thuẫn kiên cường nhất của em.”
Anh sở hữu một để chế giải trí có thể dốc sức vì cô mọi lúc mọi nơi, nhưng phải giương mắt nhìn cô cất từng bước đến cạnh mình, nghị lực này không phải người phụ nữ nào cũng có thể thực hiện được.
Chỉ là anh tiếc nuối mình không gặp gỡ Nhan Ôn sớm hơn, như vậy thì cô không cần cực khổ như ngày hôm nay.
Và cũng chính vì thế nên Nhan Ôn mới càng đáng để anh trân trọng.
Nhan Ôn ôm lấy vòng eo của anh: “Có anh trong cuộc đời của em, thật là tốt.."
“Hôm nay đến công ty có mệt không?" Anh ngửi mùi thơm trên cơ thể cô, tinh thần lâng lâng: “Hay là tắm gội để gột rửa sự mệt mỏi.”
Dứt lời, anh bế Nhan Ôn đi vào nhà tắm.
Hai gò má của Nhan Ôn ửng đỏ, cất tiếng vâng nhẹ nhàng.
So với cảnh ngộ của Nhan Ôn, danh tiếng của Giang Linh Vận tụt dốc không phanh, thậm chí nhân viên của công ty Giải trí Huy Hoàng đều bắt đầu chỉ trỏ cô, Giang Linh Vận nhân cơ hội này xin phép nghỉ dưỡng tại nhà, nhưng âm thầm phái trợ lý điều tra danh sách giám khảo, cuối cùng bị cô phát hiện ra có một vị giám khảo từng là phó đạo diễn trong một bộ phim cô từng tham gia, khi đó ông ta luôn nhìn cô bằng ánh mắt thèm thuồng và nói mấy lời mờ ám.
"Sắp xếp một chuyến đi, tôi cần gặp mặt ông ta.” Giang Linh Vận đã không còn nhiều thời gian để chờ đợi.
"Linh Vận, hay là bàn bạc với chủ tịch Bạch xem sao, vẫn còn những cách khác, chị không nhất định phải đích thân đến đó đâu.” Trợ lý khuyên nhủ, không muốn nhìn thấy Giang Linh Vận dấn bước vào con đường này.
"Tôi nói gì với anh ta? Hiện tại anh ta vốn không thể bảo vệ tôi, nếu để lỡ cơ hội lần này, tôi sẽ mất hết tất cả!" Giang Linh Vận siết chặt cú đấm, cô không thể đặt cược toàn bộ lên người Bạch Triết Hiên, một khi con thuyền này lật ngửa, thì cô sẽ trở thành tay trắng.
Thậm chí còn phải chứng kiến Nhan Ôn nổi đình nổi đám, còn cô chỉ có thể tạm biệt giới giải trí.
Trợ lý không còn cách nào, chỉ có thể hành động theo ý muốn của Giang Linh Vận, bên kia rất nhanh đã gửi lời phản hồi, nhưng yêu cầu duy nhất là Giang Linh Vận phải đi ngoại tỉnh một chuyến.
Thời gian là hai ngày một đêm.
Trợ lý tức tối nhíu mày: “Ông ta tuyệt đối không có ý tốt!"
Giang Linh Vận nghiến răng: “Nói với ông ta rằng tôi sẽ đến sân bay đúng giờ."
“Chị vẫn đang mang thai! Nếu ông ta thật sự... Linh Vận, chị hãy suy nghĩ thật kĩ.” Trợ lý cố gắng khuyên nhủ.
"Tôi đã không còn đường lui, tôi không thể thua cuộc!” Giang Linh Vận hít một hơi thật sâu: “Nhất là không thể thua Nhan Ôn!"
Trợ lý thấy cô kiên trì như vậy, chỉ còn cách nghe theo ý cô ta: “Lúc đó em sẽ lén theo đuôi hai người, phòng hờ sự cố."
Đây hoàn toàn là kế hoạch của riêng Giang Linh Vận, Bạch Triết Hiên không hề biết cô đang bày kế dơ bẩn đến vậy, cũng không biết anh ta sẽ bị phản bội một cách triệt để, tất cả những gì anh ta từng làm với Nhan Ôn, cũng sẽ được báo ứng bằng phương thức này lên người anh ta.
Vào lúc Giang Linh Vận chuẩn bị đến gặp vị giám khảo kia, Bạch San San đã xử lý ổn thỏa công việc của