Đột nhiên ném vấn đề sang cho ông!
Sắc mặt Đỗ Cảnh Thăng đột nhiên thay đổi, ông ta nhìn vào micro không biết nói gì.
Vốn định xem Nhan Ôn bị hỏi đến chân tay luống cuống rồi ông nhân cơ hội tiến lên giải vây, nhưng bây giờ lại không biết làm sao.
Ông cười một cách ngại ngùng: "Trước mắt phải giữ bí mật, không thể tiết lộ."
Đám phóng viên thổn thức một phen rồi tiếp tục bao vây Nhan Ôn, bởi vì câu trả lời của Đỗ Cảnh Thăng quá quy cách nên chẳng có điểm nào đáng gây chú ý. "Cô Nhan Ôn, có tin đồn rằng có ông trùm giới thương mại đứng sau giúp đỡ cô, xin hỏi cô có phản ứng gì?”
Nghe những câu hỏi vô căn cứ này, Nhan Ôn không hề tỏ ra mất kiên nhẫn, trái lại lãnh đạm lên tiếng: “Tôi chỉ có thể nói mỗi một người đều có quyền tự do bày tỏ cách nhìn của mình, tôi sẽ không vì thế mà có phản ứng cực đoan nào, tôi tin những người hâm mộ của tôi cũng có thể nhận rõ sự thật." "Tôi là một người công chúng, tôi sẽ chịu trách nhiệm cho lời nói và hành động của tôi." “Hi vọng mọi người đều có khả năng phân biệt đúng sai và cũng hi vọng mọi người chú ý đến buổi liên phim Kim Qua, xin cảm ơn."
Câu trả lời của Nhan Ôn khiến đám phóng viên không moi móc được lỗi sai nào cả, cô không chọn cách giả vờ đáng thương hoặc là chất vấn phóng viên một cách chính trực, mà là chọn một cách trả lời vô cùng khéo léo.
Hơn nữa không chỉ trích bình luận của bất cứ người nào trên mạng, chỉ với sự khoan dung này đã không phải là điều người bình thường có thể làm được.
Biểu hiện bình tĩnh hiện giờ của cô đã là câu trả lời tốt nhất, bất kỳ người nào có mắt cũng có thể nhận thấy sức hút độc đáo từ nội tâm toát ra bên ngoài của cô.
Mọi người không khỏi bị thu hút bởi cô, đám phóng viên lặng lẽ rút micro lại, nếu còn khăng khăng bám lấy câu hỏi này nữa thì bộc lộ họ không có tố chất, chi bằng chụp thêm vài tấm hình xinh đẹp của Nhan Ôn.
Đỗ Cảnh Thăng đứng bên cạnh nhìn Nhan Ôn đầy tán thưởng, ông quả nhiên không nhìn nhầm, người phụ nữ này thông minh hơn Giang Linh Vận nhiều, nếu có được cô ta thì... Vào lúc Nhan Ôn ký tên, trong đầu Đỗ Cảnh Thăng đã liên tưởng đến rất nhiều cảnh tượng. "Không ngờ cô hoàn hảo hơn tôi tưởng tượng.” Dục vọng không hề che giấu trong mắt ông ta khiến người ta thấy ghê tởm.
Nhan Ôn ký xong tên mình một cách tao nhã, không thèm đếm xỉa đến Đỗ Cảnh Thăng liền đi vào hội trường.
Thấy cô từ chối mình lạnh lùng như thế, Đỗ Cảnh Thăng hừ lạnh một tiếng, ông bước nhanh lên trước: “Cô vẫn chưa biết à, người tình cũ của cô Bạch Triết Hiện đã tặng cô cho tôi rồi, tốt nhất cô hãy ngoan ngoãn nghe lời đi, nếu không tôi sẽ khiến cô không còn đường đi trong giới giải trí!"
Nghe vậy, Nhan Ôn không kìm được quay người lại nhìn ông: “Trước hết tôi không nghĩ rằng Bạch Triết Hiên có quyền chi phối cuộc đời của tôi, ngoài ra những lời khi nãy ông nói có phải là nghiêm túc không?" "Lời gì!"
Nhan Ôn điềm nhiên lấy điện thoại từ trong túi xách ra, dùng máy ghi âm phát một lần những lời khi nãy Đỗ Cảnh Thăng nói. “Cô dám ghi âm à! Mau đưa cho tôi!” Đỗ Cảnh Thăng nóng lòng muốn giành lại.
Nhan Ôn lui về sau nửa bước, để lộ ra những vết đỏ trước đó được thoa trên cổ tay ra: “Nếu ông dám lại gần tôi nữa, tôi sẽ đưa đoạn ghi âm này cho phóng viên đằng kia và công khai những ý đồ xấu của ông với công chúng, xem rốt cuộc là ai không còn đường đi!” "Cô!" "Ông Đỗ, xin hãy tự trọng."
Nhan Ôn quay đầu đi chỗ khác, không định đếm xỉa ông ta nữa.
Cơn giận đầy bụng của Đỗ Cảnh Thăng không thể trút ra được, ông nằm mơ cũng không ngờ rằng Nhan Ôn lại nhiều thủ đoạn như thế, khiến ông không tài nào đến gần, tốn nhiều công sức như vậy mới sắp xếp được để cô ta đi thảm đỏ với mình, nhưng...
Ông ta cười khẩy: “Không sao, chúng ta có nhiều thời gian!"
Một lát chỗ ngồi của ông và Nhan Ôn ở trong góc mà còn ngồi sát nhau, đến lúc đó còn lo sợ cô ta không nghe lời sao?
Nhưng chưa đợi ông thực