Retsu cười nói: “Vậy mình không khách sáo đâu nhé”.Sau khi ăn xong thì Retsu nói: “Cảm ơn cậu vì chầu ăn bữa nay nhé Yumi”.Yumi cười nói: “Có gì đâu, thôi để mình tiễn cậu về”.Retsu lắc đầu nói: “Không cần đâu, ký túc xá của mình cũng không xa lắm. Đi khoảng một tiếng là tới, mình đi taxi về được rồi”.Yumi cười nói: “Vậy thôi cậu về đi, hôm khác gặp nhé?”.“Yumi! Nhớ giữ liên lạc nhé”.“Uhm”, sau đó hai người đường ai nấy về.Sáng hôm sau thì khi Yumi vừa vào lớp thì đã thấy mọi người bàn tán xôn xao, Yumi vội đến chỗ Nanami hỏi: “Nanami! Có chuyện gì mà hôm nay mọi người lại bàn tán xôn xao quá vậy? Có học sinh mới chuyền vào lớp mình hả?”.Nanami sốt sắng nói: “Phải, mình nghe nói cậu ấy học sinh mới chuyển vào, cậu ấy đẹp trai khỏi phải nói luôn”, vừa nói cô ấy vừa chỉ về phía một cậu nam sinh đang ngồi ở cuối lớp. Yumi nhìn sơ qua thì thấy cậu ấy cũng đẹp trai.Yumi hỏi Nanami: “Vậy cậu có biết cậu ấy tên gì không?”.Nanami sốt sắng nói: “Cậu ấy tên là Fukuda Yoshiko, mình nghe nói bố cậu ấy là một thương nhân rất giàu có, còn mẹ cậu ấy là một bác sĩ rất nổi tiếng ở Tokyo. Cậu ấy đi học toàn bằng xe hơi đưa đón, phải chi mình được làm bạn gái của cậu ấy thì tốt biết mấy”.Yumi cười trêu Nanami: “Bớt bớt đi má, mình sẽ mét anh Makito về chuyện này”.Nanami bĩu môi nói: “Cho cậu mét, mình thấy trai đẹp thì mình khen thôi, mình đâu có nói là mình yêu Yoshiko đâu mà sợ anh Makito ghen chứ!”Yumi cười nói tiếp: “Cậu leo cao quá coi chừng té đấy Nanami. Mình thấy cậu ấy cũng bình thường thôi mà, trên đời này đâu phải có mình cậu ấy đẹp trai đâu”.Nanami lườm tôi nói: “Hớ! Cậu không có mắt thẩm mỹ gì cả Yumi”.Kết thúc tiết học thì khi Yumi đang cầm chai nước ngọt vừa đi vừa uống thì cô thấy có rất nhiều người đang tập trung ở gần căn tin nên Yumi quyết định đi lại xem thì cô ấy thấy có một cô bạn cùng lớp với cô ấy đang quỳ xuống và đứng trước cô ấy là cậu Yoshiko nhà giàu kia, Yumi nghe cậu ta nói: “Cô làm đổ ly kem lên giày của tôi, bây giờ cô tính sao đây?”.Cô bạn kia vừa khóc vừa nói: “Tôi xin lỗi, tôi không cố ý, để tôi lau giày cho cậu”.Yoshiko nói bằng giọng lạnh lùng: “Cô tưởng lau giày cho tôi là tôi có thể bỏ qua chuyện này sao?”.Cô bạn kia tỏ vẻ sợ hãi ấp úng nói: “Vậy...cậu muốn tôi làm gì cũng được”.“Làm gì cũng được à?”.“Vâng, bất cứ chuyện gì”.Khi cô gái đó vừa nói xong thì Yoshiko nhếch môi nói với vẻ nham hiểm: “Vậy cô hãy liếm sạch chỗ kem này đi”, mọi người nghe xong thì rất phấn khích nói:“Đúng vậy, cô hãy liếm đi, liếm đi”.Đến đây thì Yumi không thể chịu nổi được nữa vội chen vào nói: “Này, tôi thấy cậu hơi quá đáng rồi đấy”.Mọi người ai cũng bất ngờ, Yoshiko cười khinh bỉ Yumi nói: “Cô là ai mà lại thích lo chuyện bao đồng thế?”, vừa lúc đó thì Nanami cũng chạy đến và cố kéo tay Yumi đi, cô nói: “Yumi à, cậu không biết cậu đang nói chuyện với ai đâu,