Nhìn lại khoảng cách lúc này của hai người, cô chợt căng thẳng.
Lộ Kiêu Dương căng thẳng, Thẩm Trường Hà cũng căng thẳng.
Nếu anh không thấy thì còn tốt, nhưng hết lần này đến lần khác, phản ứng của cô anh đều nhìn thấy ở trong mắt.
Rõ ràng tay của cô đã không còn vững như vừa rồi.
Cảm giác mạng sống của mình nằm trong tay người khác, khiến anh như thể đi trên mũi dao.
Lộ Kiêu Dương càng ngày càng dè dặt, đột nhiên bị Thẩm Trường Hà nắm chặt tay.
Cô luôn cho rằng, bản thân mình che giấu rất tốt, nhưng trên thực tế, ở trước mặt Thẩm Trường Hà, cô đơn thuần như một tờ giấy trắng.
Chẳng hạn như, dáng vẻ động tâm của cô rất rõ ràng trong mắt anh.
Dù sao, Thẩm tiên sinh đã từng trải qua một lần yêu đương, biết rất rõ dáng vẻ động tâm của cô sẽ như thế nào.
!.
"Chồng, chờ sau này em có tiền, em muốn mua một ngôi nhà thật lớn, sau đó em và anh, còn có đứa bé nữa, cả nhà chúng ta sẽ ở đó, mãi mãi ở bên nhau, thật tốt nha!"
Khi đó, năng lực của cô và anh còn hạn chế, để mua một căn nhà lớn là một việc rất rất khó khăn.
Nhưng bởi vì cô có khát vọng, nên anh cũng có.
Chỉ là khi đó anh đã quên, tuy rằng cô nói một ngôi nhà lớn, nhưng trọng điểm là người một nhà.
Kỳ thật trời sinh Thẩm Trường Hà là một người rất hướng nội, rất giống với ba anh, nói ít, chỉ làm mà không nói.
Nhưng trên thực tế, bạn muốn có chỗ đứng trên thế giới này, chỉ làm mà không nói là một việc rất khó khăn.
Bạn phải học cách giao thiệp với mọi người.
Trước đây anh không giỏi việc đó, về sau vì để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, để có thể sống một cuộc sống mà bọn họ khát vọng, cho nên! anh đã dưỡng thành dáng vẻ chỉ cần mặc tây trang, thắt cà vạt đứng ở trước mặt người khác, liền có thể đ ĩnh đạc nói chuyện.
Hoàn toàn biến thành một người khác.
Tần Phong đi theo bên cạnh anh, mỗi lần nhìn thấy sự tương phản như vậy của Thẩm tiên sinh, đều bội phục không thôi.
!.
.
Lộ Kiêu Dương thấy Thẩm Trường Hà đột nhiên cầm tay mình, nói: "Làm sao vậy? Không cạo vào anh chứ?"
Bây giờ còn chưa cạo trúng, nhưng lát nữa thì không dám chắc!
Thẩm Trường Hà hỏi: "Em đang khẩn trương?"
"Không có mà.
"
"Hô