Thẩm Trường Hà nói: "Nếu không để A Ly ở lại đây đi.
"
Lộ Kiêu Dương nói: "Như vậy sao được? Sáng mai tôi phải đi, tôi không có thời gian để đưa thằng bé trở về đâu, cũng không thể để thằng bé ở trong phòng một mình.
"
Lộ Kiêu Dương lo lắng, tuy rằng A Ly rất hiểu chuyện, nhưng dù sao cũng vẫn còn nhỏ.
Thẩm Trường Hà nói: "Tôi có thể bảo Tần Phong sáng mai đến đón thằng bé.
"
"Vậy cũng rất phiền phức, dù sao cũng đến đây rồi.
"
A Ly nắm ngón tay của Lộ Kiêu Dương, rất không chịu bỏ được, "Vậy mẹ giữ ba ba lại là được rồi ạ!"
Lộ Kiêu Dương: "! "
Cô nhìn thoáng qua A Ly, vật nhỏ này, thật đúng là sẽ cho cô rất nhiều chủ ý xấu.
Thẩm Trường Hà đứng ở một bên, cố tình hôm nay anh lại có tác phong cợt nhã, không trầm lặng: "Tôi thấy rất tốt.
"
Tần Phong đứng ở bên cạnh, nhìn hai cha con khi dễ Lộ Kiêu Dương như vậy, liền bổ một đao theo, "Vậy nếu không, sáng mai tôi đến đón Thẩm tiên sinh đi?"
"Được được! Anh Phong, anh mau đi nhanh lên!" A Ly vẫy tay, hận không thể để Tần Phong đi nhanh lên, như thể cậu và ba ba cũng sẽ không bị Tần Phong mang đi.
Tần Phong nói: "Được.
"
Sau đó A Ly trực tiếp đi tới, đóng cửa lại.
Dáng người cậu nho nhỏ, lưng đeo cặp sách, bộ dáng cố hết sức đóng cửa lại của cậu, trông rất đáng yêu.
Lộ Kiêu Dương: "! "
Các anh đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?
Hình như tôi chưa có đồng ý mà?
Cô nhìn về phía Thẩm Trường Hà, nói: "Anh sẽ không thật sự tính ở chỗ này của tôi chứ?"
"Có gì không thể được sao?" Dưới ánh đèn, Thẩm Trường Hà thoạt nhìn vừa cao vừa anh tuấn, "Lần này em đi, cũng không biết lúc nào trở về, để A Ly ở cùng em một đêm, em không muốn sao? Hôm qua là ai còn nói với tôi, phải ở cạnh bồi A Ly nhiều hơn.
"
"! " Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông này, mái tóc anh chải ngược, lộ ra phần trán, trông đẹp trai muốn lật trời!
Cái cách mà anh nói chuyện rất đồng nhất.
Đáy lòng Lộ Kiêu Dương bật khóc một phen, "Bồi, tôi bồi.
"
Nói xong, cô đi tới, xách đôi dép đi đến mép sofa, nói với A Ly: "A Ly, kêu ba tới đây, để anh ta thay giày.
"
"Vâng.
" A Ly nhìn về phía Thẩm Trường Hà, dắt tay của Thẩm Trường Hà.
Thẩm Trường Hà; "! "
Anh ngồi trên ghế sofa