Tần Phong nhìn hồi lâu, rốt cuộc cũng hiểu: "Xem ra phu nhân là đang muốn lấy thứ gì khác từ chỗ Thẩm tiên sinh?
Nhưng mà cô có phải đã quên dọn ra khỏi nhà là do chính cô nói rồi không! Cô cùng cái tên họ Giang kia đã làm gì, trong lòng cô còn không rõ sao? Hiện tại, Thẩm tiên sinh đã đồng ý ly hôn, mà cô lại chỉ nghĩ đến chuyện phân chia tài sản của ngài ấy? Mơ đẹp đấy! Ngay cả một xu của Thẩm tiên sinh cô cũng đừng mơ tưởng lấy đi!"
Trước kia, Lộ Kiêu Dương rất có khí phách, cái gì cũng không cần!
Không cần tiền! Không cần đứa nhỏ! Chỉ cần ly hôn!
Mà nay cô ta lại chạy tới đòi tiền, khiến cho Tần Phong rất tức giận.
Cô ta có phải cảm thấy Thẩm tiên sinh là người dễ bắt nạt đúng không?
Lộ Kiêu Dương đặt tay xuống, ngồi ngay ngắn, nhìn Thẩm Trường Hà cùng Tần Phong, nói: "Làm sao có thể? Lương Thiến nói với tôi, rõ ràng là anh ấy có lỗi với tôi, nói anh ấy trước kia chỉ lo công việc, không để ý đến gia đình nên tôi mới muốn cùng anh ấy ly hôn.
Hiện tại anh ấy mất đi thị lực mới nhớ đến người vợ là tôi, còn muốn bắt tôi phải chịu trách nhiệm, đương nhiên tôi không muốn rồi!
Nếu là anh ấy có lỗi với tôi trước, anh ấy không có quyền đuổi tôi ra khỏi nhà!
Không thể bởi vì anh có quyền thế hơn so với tôi thì có thể khi dễ tôi đúng không?
"Lương Thiến nói với cô như vậy?" Tần Phong sửng sốt, không thể tin được nhìn Lộ Kiêu Dương.
Buổi sáng, bọn họ vừa mới gặp Lương Thiến, cô ta cũng không nói những lời này ở trước mặt Thẩm Trường Hà.
Lộ Kiêu Dương nói: "Đương nhiên rồi! Bác sĩ nói tôi mất trí nhớ do bị va chạm mạnh cho nên rất nhiều chuyện không thể nào nhớ rõ, nhưng các anh cũng đừng nghĩ thừa dịp tôi không nhớ gì liền khi dễ tôi! Muốn đuổi tôi ra khỏi nhà.
Cho dù tôi thật sự muốn như thế thì cũng phải chờ tôi nhớ lại toàn bộ.
"
Cô không có khả năng làm những chuyện bất lợi đối với chính mình.
Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương, rõ ràng lúc trước cô cấp bách muốn rời đi như vậy, muốn anh đồng ý ly hôn, không nghĩ rằng hiện tại, vậy mà cô còn dự định ở lại đây!
Ngay cả Tần Phong cũng không nói nên lời, "Cô cho rằng chúng tôi