"Anh thật xuất sắc đấy.
"
Hoàn toàn không cho cô có cơ hội từ chối.
Trông có vẻ rất dịu dàng, thực ra rất bá đạo.
Thẩm Trường Hà nói: "Cảm ơn Lộ tiểu thư đã khen.
"
"! "
! !
Dưới lầu, Bánh Bao Nhỏ đã ở đây, thế mà cả một buổi sáng cậu cũng không đến tìm cô, Lộ Kiêu Dương có chút bất ngờ.
Hôm qua lúc trở về nhà cũng dẫn A Ly theo, hai ông bà vô cùng vui vẻ.
Lần trước lúc Thẩm Trường Hà đến, Lộ Kiêu Dương cũng không nhìn thấy vẻ mặt cao hứng như thế của ba mẹ.
Bây giờ cô nghĩ, lúc trước họ phản đối mình ly hôn như vậy, không tiếc lấy việc cắt đứt quan hệ để uy hiếp, hẳn là bởi vì Bánh Bao Nhỏ.
Dù sao, nếu như cô thực sự nhất thời nghĩ không thoáng, giải tán cái nhà này, thì Bánh Bao Nhỏ quá đáng thương.
Lúc này, Bánh Bao Nhỏ đang đứng trên ghế, trong tay cầm đũa, "Đây là của ba, đây là của mẹ, đây là của A Ly.
"
Lộ Kiêu Dương nhìn vật nhỏ này, cười cười, sự xấu hổ sau khi biết chân tướng cũng phai nhạt đi không ít, "A Ly.
"
Tiểu thiên sứ của cô nha! Cô thật là muốn bị cảm hóa bởi sự dễ thương này mà.
"Mẹ.
" A Ly thấy Lộ Kiêu Dương, nở nụ cười, muốn đi tới.
Lộ Kiêu Dương nói: "Đừng nhúc nhích, mẹ đến ôm con.
"
Cô buông Thẩm Trường Hà ra, rất nhanh đi tới bên người A Ly, ôm cậu lên.
Cái ghế cao như thế, cô sợ cậu sẽ té.
Trong lúc ôm, A Ly hôn lên mặt cô một cái.
Về phần Thẩm tiên sinh đứng ở bên cạnh như một người trong suốt, dường như không có chuyện của anh.
Lộ Kiêu Dương dịu dàng nhìn A Ly: "Con dậy lúc nào? Hôm nay sao lại yên tĩnh vậy? Cũng không thấy con đi tìm mẹ.
"
"Con muốn đi, nhưng mà, nhưng mà mẹ nói trong lúc ngủ không được đến tìm mẹ?"
Lúc trước ở chỗ của Lộ Kiêu Dương, chỉ cần Lộ Kiêu Dương chưa tỉnh dậy, cô không thích A Ly đến tìm cô.
A Ly ngủ sớm nên dậy cũng sớm.
Vì thế cô có nói qua với A Ly: "Nếu như con thấy mẹ chưa dậy mà tới quấy rầy mẹ, mẹ sẽ không vui.
"
Sau đó A Ly thật sự không tới quấy rầy cô một lần nào nữa.
Ngay cả vừa nãy Thẩm Trường Hà bảo cậu đi lên gọi cô xuống ăn, cô cũng không muốn, cho nên Thẩm Trường