Lộ Kiêu Dương cầm ly nước lên uống, thấy một hàng người đứng bên cạnh đang chờ phục vụ bọn họ, giống như trên đầu có lắp camera vậy.
Cô nói với Thẩm Trường Hà: "Chúng ta thật sự muốn ăn cơm ở đây sao?"
Cô không thích lúc ăn cơm còn bị người ta xem như con tinh tinh.
Thẩm Trường Hà: "Em không thích ở đây?"
Lộ Kiêu Dương nói: "Cũng không phải, chỉ là bọn họ đều đứng ở đây, tôi không quen.
"
Thẩm Trường Hà nhìn về phía những người phục vụ đó, nói: "Mọi người đi xuống đi.
"
Sau khi những người đó đi rồi, Lộ Kiêu Dương mới yên lòng mở thực đơn ra!
Cô đã quen ăn món Trung Quốc, cô không quen ăn món Tây, ăn hai miếng, liền nhíu mày: "Thịt bò bít tết này nhìn ngon, nhưng ăn lại không ngon.
"
"! " Thẩm Trường Hà nhìn món ăn đặt trước mặt cô, bò bít tết là món đắt tiền nhất của nhà hàng này, dựa theo yêu cầu của cô mà làm chín bảy phần, nhưng bây giờ, lúc này cô lại ăn không quen?
Anh nhớ lại ngày đó anh cầu hôn, cũng là ở nhà hàng này.
Thẩm Nhược Hề nói, cầu hôn vẫn luôn là một chuyện rất lãng mạn, muốn cầu hôn nhất định phải đến nhà hàng Tây!
Vì thế anh liền đặt ở nhà hàng này, nhà hàng này rất đắt, đối với anh lúc đó mà nói là một số tiền không nhỏ.
Bây giờ nghĩ lại thấy rất keo kiệt, ngay cả nhẫn cũng là loại bình thường nhất tốn hơn hai ngàn tệ.
Lúc nhận được nhẫn, cô rất vui vẻ.
Tiếc nuối duy nhất là miếng bò bít tết có vẻ không hợp với khẩu vị của cô.
"Món này ăn không ngon lắm.
"
Nhưng mà về sau, bởi vì thường xuyên cùng bạn bè đi ra ngoài hoặc tham gia những buổi tụ họp, cô quen ăn món Tây rồi, trái lại rất thích nhà hàng này.
Lúc này lại giống như trở lại lần cầu hôn khi đó.
Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương trước mắt, luôn cảm thấy nhất cử nhất động của cô đều trùng lặp với cô ở trong ký ức.
Như thể thời gian thực sự đảo ngược lại trên người cô.
Anh nhẹ giọng nói: "Vậy đổi món khác đi.
"
"Anh gọi đi.
"
Lộ Kiêu Dương lười tốn sức.
Thẩm Trường Hà cầm thực đơn, gọi món một lần nữa, anh nắm rất rõ sở thích của Lộ Kiêu Dương, những món ăn mới mà anh gọi, đều là