"..."
Lộ Kiêu Dương đứng ở trước mặt anh, vô thức nắm chặt ngón tay.
Cô nhìn Thẩm Trường Hà, giải thích: "Sao có thể chứ? Chỉ là tùy tiện nói mà thôi."
Thẩm Trường Hà nghe xong, lòng chua xót mà cười, "Diễn như vậy không cảm thấy mệt mỏi sao? Ở trong lòng Lộ tiểu thư, tiền còn quan trọng hơn anh.
Là anh quá ngây thơ rồi...lại mong đợi chúng ta có thể bắt đầu lại lần nữa..."
"Em..." Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, cảm thấy có chút vô lực, dứt khoát chẳng muốn giải thích nữa, "Anh cái người này, em giải thích với anh, anh lại không nghe.
Được rồi, nếu anh cảm thấy, em là vì tiền của anh, vậy chính là vì tiền của anh đấy! Vốn em cũng không nhớ rõ anh, bởi vì ba mẹ em, em mới có thể ở bên cạnh anh."
Lộ Kiêu Dương mím môi, không rõ anh uỷ khuất cái gì!
Cô cũng rất ủy khuất đấy!
Cũng không có so đo với anh chuyện trước kia anh đối với cô không tốt.
Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương, bất đắc dĩ dời ánh mắt đi nơi khác.
Nhìn anh có vẻ rất khó chịu.
Lộ Kiêu Dương ngẩng đầu, nhìn thấy đường nét quai hàm hoàn mỹ của anh, trong ánh mắt anh như có tuyết rơi, không còn là bộ dáng ánh dương quang rực rỡ nữa.
Không biết tại sao, cô không cảm thấy mình làm sai cái gì, nhưng nhìn anh như thế, liền cảm thấy không nỡ.
.....
Thẩm Trường Hà hít sâu một hơi, cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình, mới quay đầu nhìn về phía cô.
Ánh mắt anh trở nên vô cùng sắc bén, khiến Lộ Kiêu Dương kinh hãi trong lòng, nói: "Anh muốn làm gì?"
Anh cao lớn như thế, nếu đánh nhau, cô nhất định là không đánh lại anh.
Thẩm Trường Hà duỗi tay, nắm lấy cánh tay tinh tế của cô.
Truyện Khoa Huyễn
Lúc này trên người Lộ Kiêu Dương đang mặc là bộ đồ kiểu sườn xám, cô chưa mặc bao giờ, vừa mới nói thử kiểu này xem, mặc ở trên người, cánh tay trông mảnh khảnh, vòng eo cũng gầy nhỏ.
Thẩm Trường Hà dễ dàng nắm tay cô, đi ra cửa.
Lộ Kiêu Dương giãy dụa nói: "Anh cái người này, nói thì cứ nói, đừng có động tay chứ! Dù cho anh có bắt nạt em, động thủ đánh em, em không thích anh thì chính là không thích anh.
Anh không quản được em."
Anh thoạt nhìn cũng không