Kỳ nghỉ của trường cấp ba thường tính từ buổi trưa, buổi sáng vẫn đi học như bình thường.
Trưa Tưởng Hải Dương với Lâm Đông Đông ngồi xe bus đến khu phố thương mại, hai người thường hay đến bên này thuê phòng, cách trường cấp ba xa mà hoàn cảnh ở đây cũng tốt.
Thế nhưng trước khi đi thuê phòng phải đến siêu thị một chuyến, mua thuốc bôi trơn.
Lâu không làm tình, thuốc bôi trơn mua lúc trước đã hết.
Lâm Đông Đông nhìn hàng dài đồ dùng trên kệ đủ loại mẫu mã nhãn hiệu mà mặt đỏ tới mang tai.
Mua một chai bôi trơn, Tưởng Hải Dương lại dẫn Lâm Đông Đông đi dạo một vòng quanh siêu thị mua một đống đồ ăn vặt.
Lâm Đông Đông nhét chai bôi trơn ở dưới cùng, chỉ sợ người khác nhìn thấy.
Nhưng lúc tính tiền, nhân viên thu ngân chắc chắn sẽ thấy, Lâm Đông Đông đi theo sau Tưởng Hải Dương, vành tai đỏ au.
Lúc trước còn chưa được nghỉ cả hai đều háo hức mong chờ, giờ lại rất bình tĩnh thong thả.
Sau khi dạo siêu thị ra hai người đi tìm một quán ăn nhỏ ăn cơm, cười cười nói nói hơn nửa ngày mới xong bữa.
Mặc dù thành phố có rất nhiều khách sạn, nhà nghỉ, nhưng xung quanh phố thương mại này, ngoại trừ những khách sạn hạng sang bọn họ không thuê nổi thì những khách sạn nhà nghỉ khá hơn một chút cả hai gần như đã thuê hết trong vòng gần hai năm qua.
Lần này bọn họ thuê khách sạn trước đây đã từng thuê, là chỗ có bác bán cháo đại tra, không biết giờ bác còn bán không.
Vừa vào phòng Tưởng Hải Dương đã ôm chặt lấy Lâm Đông Đông, nghiêng đầu dùng cằm nhẹ nhàng cọ bên tai cậu, thỉnh thoảng lại mổ hôn một cái.
Lâm Đông Đông cũng ôm chặt lấy thắt lưng hắn, chóp mũi dán lên hõm cổ hắn ngửi tới ngửi lui.
Cậu thích mùi hương trên người Tưởng Hải Dương, không thể hình dung rõ ràng được nhưng thật sự rất đặc biệt, cậu không cần nhìn chỉ ngửi mùi cũng có thể nhận ra được là hắn, rất thần kỳ.
Hai người lẳng lặng ôm nhau hưởng thụ sự thân mật yên bình này trong một chốc.
Lâm Đông Đông ngẩng đầu hôn một cái lên môi Tưởng Hải Dương, cười nói: "Trước tiên để cặp xuống đã, nặng quá, em đi tắm."
"Cùng nhau tắm đi." Tưởng Hải Dương hôn một cái lên trán cậu, xách cặp của hai người để xuống bàn trà trước cửa sổ.
Phòng tắm nghi ngút hơi nước, hai cơ thể trần trụi một cao một thấp đứng dưới vòi sen ôm chặt lấy nhau, quấn quýt hôn mút.
Ôm hôn trong phút chốc Lâm Đông Đông tránh khỏi dòng nước, híp mắt thở dốc, sau đó dán trở lại lồng ngực Tưởng Hải Dương.
Ngón tay Tưởng Hải Dương cắm vào trong lỗ dưới cậu mở rộng, nước hòa với chất bôi trơn, Lâm Đông Đông có thể cảm nhận được thân dưới mình giờ trơn trượt cỡ nào.
"A ưm..." Lâm Đông Đông đột nhiên run rẩy, ôm chặt lấy cổ Tưởng Hải Dương rên rỉ thành tiếng.
Tưởng Hải Dương chà xát điểm nhô lên bên trong lỗ nhỏ, nghiêng đầu liếm cắn tai cậu, trầm giọng nói, "Đông Bảo Nhi thả lỏng nào, đừng kẹp chặt tay anh như vậy."
Lâm Đông Đông ngẩng đầu yếu ớt trừng Tưởng Hải Dương một cái, hơi thở gấp gáp, nói: "Vậy anh...!ưm...!đừng, đừng ấn mãi chỗ đó của em..."
Ban đầu hai người đều không hiểu, sau này đọc trong sách mới biết hóa ra chỗ kia gọi là tuyến tiền liệt.
Nghe đâu nếu người yếu sinh lý chỉ cần kích thích tuyến tiền liệt là có thể cương lên.
Tuyến tiền liệt cực kỳ mẫn cảm, mỗi lần làm tình, Tưởng Hải Dương tàn nhẫn mài ép nơi đó thì Lâm Đông Đông sẽ bị đâm cho bắn, loại khoái cảm kia còn chấn động hơn cả khi lên đỉnh bằng phía trước nhiều.
Hiện tại Tưởng Hải Dương liên tục công kích nơi đó, lỗ nhỏ của cậu chịu sự kích thích cường liệt không kìm được mà thắt lại.
Tưởng Hải Dương đột nhiên hỏi: "Em nghĩ phía sau của anh có giống vậy không?"
Lâm Đông Đông bối rối, ngơ ngác hỏi lại: "Chắc là vậy, không phải đàn ông đều có tuyến tiền liệt hay sao, hay anh thử xem?"
Tưởng Hải Dương bật cười: "Đông Bảo Nhi muốn thử hả?"
Lâm Đông Đông nghĩ một chốc, cau mày lắc đầu.
Cậu không muốn thử.
Đàn ông đều có tuyến tiền liệt, vậy chắc đều giống nhau, cậu cảm thấy không có gì hay mà thử.
Khí thế xâm lược ngập tràn hương vị đàn ông của Tưởng Hải Dương khiến cậu mê mệt, cậu yêu thích được Tưởng Hải Dương chinh phục.
Tưởng Hải Dương cười hì hì, cúi đầu hôn cậu một cái, lại tiếp tục mở rộng hàng lang căng mịn bên dưới.
Lúc nãy hắn đang ấn lên tuyến tiền liệt Lâm Đông Đông đột nhiên lại nghĩ đến chuyện này, nhưng hắn cũng không muốn thử.
Cho dù có giống vậy hay không hắn đều không hứng thú để thử.
Hắn chỉ muốn Lâm Đông Đông, loại cảm giác chiếm lấy Lâm Đông Đông cùng cảm giác được vách trong ấm nóng chặt khít bao lấy khiến hắn sảng khoái muốn hồn phi phách tán.
Hơn nữa hắn thích nhìn Lâm Đông Đông bị hắn làm cho thân tâm điên đảo, thích nhìn dáng vẻ khóc gọi của cậu, lúc đó khoái cảm tâm lý còn mạnh mẽ hơn cả sung sướng thể xác.
"A..." Lâm Đông Đông lại bị làm cho rên rỉ một tiếng, "Anh, đi, đi lên giường đi."
"Được." Tưởng Hải Dương liếm nốt ruồi nhỏ trên chóp mũi Lâm Đông Đông, rút ngón tay ra kéo khăn tắm lau người cho cậu, sau đó đỡ lấy bờ mông căng mẩy bế cậu lên giường.
Rèm cửa sổ bị kéo kín mít, trong phòng chỉ mở một ngọn đèn tường màu ấm.
Tưởng Hải Dương nằm ngửa trên giường, Lâm Đông Đông cả người trơn bóng nằm nhoài trên người hắn, hai người triền miên hôn môi.
Môi lưỡi quấn quýt nhưng không chút nóng vội, chỉ dịu dàng liếm mút, nhấm nháp hương vị của đối phương.
Hai tay Tưởng Hải Dương vuốt ve trên dưới Lâm Đông Đông, xúc cảm mềm mại của da dẻ khiến hắn thở dài khoan khoái.
Hắn ngậm lấy đầu lưỡi Lâm Đông Đông nhẹ nhàng mút, dịu dàng quấn lấy.
Chờ khi nước bọt trên lưỡi Lâm Đông Đông bị hắn mút sạch mới thả ra, đuổi theo đầu lưỡi cậu về tận trong miệng, cẩn thận liếm láp nước bọt cùng cổ họng.
Lâm Đông Đông luồn tay mình qua nách Tưởng Hải Dương ôm lấy bờ vai dày rộng của hắn, nhắm mắt hôn say sưa.
Nụ hôn nhẹ nhàng triền miên như vậy cũng khiến lòng người khát khao, dù là Tưởng Hải Dương cuồng dã hay là Tưởng Hải Dương dịu dàng cậu đều không kìm được mà động tình.
Lâm Đông Đông nhẹ lắc eo, ma sát gậy th*t cương cứng của mình lên bụng dưới Tưởng Hải Dương, đồng thời cũng cảm nhận cây hàng nóng bỏng của hắn kẹp giữa hai người, phấn chấn bừng bừng.
"A ưm..." Lâm Đông Đông thoải mái nỉ non giọng mũi, nước bọt không kịp nuốt chảy hết vào miệng Tưởng Hải Dương.
Tưởng Hải Dương nuốt xong lại ngậm lấy lưỡi cậu gặm cắn.
Lâm Đông Đông rên rỉ rụt đầu lưỡi tê ngứa về, cắn một cái lên môi Tưởng Hải Dương, lại duỗi lưỡi đâm vào miệng Tưởng Hải Dương câu lấy lưỡi hắn, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau trong không khí, ướt át dính nhớp.
Tưởng Hải Dương dùng sức mút một cái, xoa nắn mông thịt căng mẩy của Lâm Đông Đông dịu dàng nói: "Đông Bảo Nhi lại đây."
Lâm Đông Đông mở mắt ra, liếm môi, ưỡn mông bò lên người Tưởng Hải Dương.
Tưởng Hải Dương chống thân trên dậy, tựa người vào đầu giường, vuốt ve đùi lớn bóng loáng của Lâm Đông Đông, trong mắt là ý cười dịu dàng, nhìn cậu chăm chú.
Lâm Đông Đông dạng chân hai bên người quỳ đứng Tưởng Hải Dương, cưỡi trên đùi hắn.
dương v*t hai người đã hoàn toàn cương cứng, Lâm Đông Đông nắm gậy th*t mình cọ lên dương v*t Tưởng Hải Dương, dùng đầu khấc chạm nhẹ lên nhau như đang hôn.
Tiếp đó cậu khụy đầu gối xuống, tiến lại gần Tưởng Hải Dương.
Ánh mắt hai người dính chặt vào nhau, một giây cũng không rời.
Lâm Đông Đông cong khóe môi, ngọt ngào mong mỏi nhìn Tưởng Hải Dương.
Tưởng Hải Dương cũng mặt mày cong cong, yêu thương dịu dàng trong mắt như biển sâu không thấy đáy có thể nhấn chìm cậu.
Lâm Đông Đông cưỡi trên người Tưởng Hải Dương, quỳ gối trước ngực hắn, hai chống lên tường, dương v*t cương cứng rỉ chất lỏng dính nhớp.
Tưởng Hải Dương rướn cổ hôn đầu khấc trước mặt một cái, ngẩng đầu nhìn Lâm Đông Đông dịu dàng nói: "Lại đây nào Đông Bảo Nhi."
Lâm Đông Đông nhoẻn miệng cười ngọt ngào, dương v*t bị Tưởng Hải Dương