Tạ Tinh Hồi không muốn nghe những lời tức chết mình từ miệng cô, ngậm môi cô, hôn sâu và mạnh, cự vật dưới háng không ngừng thọc vào rút ra. Thể lực của người đàn ông thật đánh kinh ngạc, không khí trong phổi Giang Mạt sắp bị hắn hút hết, treo trên cổ hắn thở dốc.
Đường đi ẩm ướt vì bị thao, Tạ Tinh Hồi càng làm càng hăng, dương vật dữ tợn đâm vào cung tâm như đóng cọc, quy đầu áp trên vách tử cung, mã mắt mút vào lúc đóng lúc mở, gân xanh nổi lên từng vòng, cảm giác này làm cô điên cuồng, chỉ có thể ngửa cổ thở dốc.
Dâm thủy bị thao chảy ra hết lần này tới lần khác, mỗi lần Giang Mạt cảm thấy nước trong bức sắp cạn, chỉ cần Tạ Tinh Hồi đâm mạnh hai cái, là có thể ép ra đợt mới, dọc theo đường bọn họ đi qua, rơi tí tách đầy đất, không khí nồng nặc mùi dâm mỹ.
Tạ Tinh Hồi cố ý tránh các thành viên khác trong đội, ôm Giang Mạt đi lang thang ngoài mê cung, cô gái dâm đãng bị hắn cắm liên tục kêu, thời gian dài nên mệt mỏi, hừ hừ bên tai hắn.
Lần ân ái này kéo dài gần 40 phút, tuy Tạ Tinh Hồi có thể làm lâu hơn nữa, nhưng Giang Mạt cứ cắn tai hắn rầm rì, nói mấy lời bậy bạ.
"Tạ Tinh Hồi... Đủ lâu rồi, bụng sắp bị em đâm thủng rồi, chúng ta còn phải làm nhiệm vụ... Tương lai còn dài, không cần ăn một lần cho đủ... Làm tình trong trò chơi có gì thú vị chứ, cảm giác không giống thật cho lắm, sau này ngày nào chị cũng cho em thao được không..."
Tạ Tinh Hồi cắn răng trừng cô, nói điều kiện với cô, "Chẳng những mỗi ngày thao chị, còn phải bắn vào!"
Giang Mạt ngẩn người, hình như cô không có nói là không cho hắn bắn vào? Dù sao cũng không thể mang thai, tinh dịch phun trong bụng chỉ làm cô sướng hơn.
Nhưng mà ngây người này, làm Tạ Tinh Hồi cho rằng cô không muốn, càng thêm tức giận, "Tại sao A Dịch được, tôi không được!"
Mùi ghen tỵ từ rất xa đã ngửi được. Hiểu được điều này, Giang Mạt bật cười.
Nam chính ghen tỵ rất đáng yêu.
Tạ Tinh Hồi đâm mạnh vào miếng thịt mềm mại nhất, Giang Mạt vội vàng trấn an hắn, "Bắn bắn bắn, cho em bắn! Bắn vào hết!"
Cuối cùng người đàn ông cũng vừa lòng, ôm cô lao tới gần 100 lần, gầm nhẹ, dương vật bắn ra nùng tinh, rót đầy toàn bộ tử cung.
...
Giang Mạt và Tạ Tinh Hồi một trước một sau tới nơi hẹn gặp, những người còn lại đều tới rồi, Lý Vân Dịch lập tức nắm chặt tay cô kéo tới bên cạnh mình, ôm vào lòng.
Lái Xe Chơi Trôi Đi chua chát, "Này này, bang chủ, mới tách ra có một giờ thôi, làm gì thấy ghê vậy."
Triều Mộ: "Đột nhiên thấy no."
Lý Vân Dịch rũ mắt, ngửi được mùi thôi tình hương còn chưa tan hết trên người Giang Mạt, bàn tay to khẽ vuốt bên hông cô, sờ bụng nhỏ hơi phồng lên, đột nhiên khựng lại, bàn tay ấn mạnh xuống, cảm nhận được tinh dịch đong đưa bên trong.
Giang Mạt cắn môi hừ nhẹ, đôi mắt ẩm ướt, không thấy áy náy vì ăn vụng bên ngoài, chỉ có dục vọng mãnh liệt chưa tan hết.
Lý Vân Dịch mím môi, biết so đo với cô là vô dụng, trong trò chơi không thể coi là thật, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy cực kỳ đau khổ.
Tạ Tinh Hồi nhìn bọn họ, cảm thấy khó chịu.
Tình cảm hắn dành cho Giang Mạt rất mâu thuẫn, thích hỗn loạn với hận, hắn mê luyến cơ thể cô, biết điều đó là không nên, nhưng lại tới gần cô một cách mất kiểm soát.
Tạ Tinh Hồi dời lực chú ý khỏi hai người, nhìn mọi người xung quanh, "Điềm Điềm còn trong mật thất?"
Biệt Lai Vô Dạng: "Đúng vậy, nhiệm vụ của phó bản chính là cứu đứa bé bị bắt cóc, điều kiện kích hoạt chiến đấu với boss là mở được cửa mật thất, nhưng mà cơ quan ở đâu, hiện tại vẫn chưa thấy."
Tạ Tinh Hồi dẫn mọi người đi xung quanh tìm cơ quan.
Lúc này Diệp Điềm Điềm đã bị nhốt hơn một giờ, rảnh tới mức sắp mọc nấm, biểu tượng [Múc nước] sắp bị cô ấn hư, cho đến khi số lượng nước trong ba lô lên tới 9999, khi tiếp tục ấn biểu tượng [Múc nước] thì hệ thống hiển thị đã hết nước, vớt