Giá trị tình yêu trên đỉnh đầu Lục Cảnh đã lên tới 90, hắn bế Giang Mạt đặt lên bàn, hôn môi như cánh hoa của cô. Môi lưỡi giao triền, bàn tay to của nam nhân chui vào vạt áo, uốn lượn dọc theo làn da bóng loáng, khi đến ngực không đụng phải áo ngực, mà là chạm nhau với vú no đủ trắng nõn.
"Không mặc?"
Bàn tay có vết chai mỏng nhẹ nhàng ma sát đầu vú, gương mặt cô gái tức khắc phiếm hồng, rên rỉ tràn ra từ bên môi.
"Ân... Ngày hôm qua anh cắn quá độc ác, vú còn sưng, mặc không được...Chạm một chút đã đau..."
Ngữ khí hờn dỗi, mị nhãn như tơ, Giang Mạt không biết chính mình như vậy mê người cỡ nào.
Lục Cảnh bất đắc dĩ cười nhẹ, "Là anh sai, núm vú nhỏ của bảo bối nộn như vậy, anh nên ôn nhu mới phải."
Hắn nhấc vạt áo Giang Mạt lên, hôn lên nhũ ngực cô, nhẹ nhàng mút, hai núm vú sưng thành tiểu anh đào, dựng thẳng, vừa hồng vừa diễm, khi đầu lưỡi xẹt qua, tê dại mang theo đau đớn, kích thích hơn cả ngày thường.
Giang Mạt ôm đầu đang chôn trước ngực, ngón tay cắm vào đầu tóc mềm mại của Lục Cảnh, mặc hắn thay phiên trái phải hút sữa, hút đến thoải mái, còn rì rầm ưm vài tiếng.
Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu lên hai người, cô cúi đầu là có thể nhìn thấy góc nghiêng tinh xảo tuấn lãng của Lục Cảnh, lúc này giống như con nít, nhắm hai mắt ăn sữa cô, đầy mặt say mê.
Bỗng nhiên dưới thân lại ướt.
"Anh, ân... Anh không ăn sáng sao?"
"Ăn em quan trọng hơn."
Lục Cảnh cầm tay cô, để xuống phía dưới, nơi đó đã sớm dựng thẳng như một cái lều lớn, cách quần cũng có thể cảm nhận được nó nóng rực.
Hai mươi mấy tuổi đúng là tuổi như lang tựa hổ, nhu cầu Lục Cảnh tràn đầy, tối hôm qua ở trong xe chỉ muốn cô một lần đương nhiên không thể thỏa mãn, đặc biệt buổi sáng hôm nay nhìn thấy cô gái âu yếm nằm trong lòng ngực, nháy mắt dương vật đã cứng như thanh chày sắt, tắm nước lạnh mới miễn cưỡng giảm bớt, bây giờ mới bao lâu, đã ngẩng đầu lên rồi.
"Bảo bối, sờ nó."
Những chuyện không nên làm bọn họ đã làm, không có gì ngượng ngùng. Giang Mạt kéo khóa, thả nó ra, nhẹ nhàng vuốt ve thân gậy.
Dương vật cương cứng màu sắc rất đậm, vừa thô vừa tráng, một bàn tay cầm không hết, ở trên gân xanh bao quanh, quy đầu giống một nấm rơm lớn, khoẻ mạnh kháu khỉnh.
Giang Mạt lập tức nghĩ đến cảnh nó rong ruổi trong hoa huyệt mình, bàn tay vuốt ve, hoa huyệt vô thức buộc chặt, cảm giác hoa tâm bắt đầu ngứa, cần đại dương vật thọc vào bớt ngứa. Nước