Lý Vân Dịch thật sự ngượng ngùng nói mình tâm viên ý mãn, sinh ra những ý nghĩ không tốt với cô. Bọn họ quen biết không được bao lâu, như vậy quá đường đột, tùy tiện bịa một lý do, "Em... Sợ cao, nhưng mà không sao, chỉ cần không nhìn xuống dưới là được."
Nữ cung thủ quay đầu lại, đôi tay nâng mặt hắn, lòng bàn tay băng băng lương lương, dán lên gương mặt nóng bỏng của hắn, cười nói: "Vậy em nhìn chị là được."
Chiến thần ngây thơ thật sự không nhúc nhích nhìn chằm chằm cô.
Bạch phượng bay thật sự rất vững, cảnh vật xung quanh liên tục lướt ngang, hắn không rảnh thưởng thức, đôi mắt đều nhìn cô, đầu óc nóng lên cúi đầu, chạm nhẹ lên môi cô.
Trong trò chơi cánh môi Giang Mạt hơi lạnh, mềm không thể tưởng, hắn vốn dĩ chỉ muốn hôn một cái, tách ra rồi lại luyến tiếc, lại hôn thêm một cái nữa.
Chỉ là chuồn chuồn lướt nước, nữ cung thủ thần sắc như thường, lỗ tai chiến thần đỏ lên, hầu kết lăn lăn, khàn giọng hỏi cô: "Chị có bạn trai chưa?"
Giang Mạt cười ra tiếng: "Hôn cũng hôn rồi, bây giờ mới hỏi cái này?"
Cổ Lý Vân Dịch cũng đỏ.
Hắn chưa từng yêu đương, cũng chưa từng thích ai, vất vả lắm mới gặp được một người, không biết nên làm gì bây giờ, chỉ có thể như mấy đứa con nít, chân tay luống cuống.
Giang Mạt nghĩ, nguyên chủ 17 tuổi đã xuất ngoại, sống độc lập tám năm, từng có vài bạn trai, lên giường với hai người, nhưng mà sau khi về nước đã cắt đứt, sau đó cũng cắt đứt quan hệ với một người đang mập mờ bởi vì cô gặp tai nạn xe cộ biến thành người thực vật.
Cô nói đúng sự thật: "Bây giờ không có."
Lý Vân Dịch thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ cũng may là bây giờ cô độc thân, lại nghĩ cô đẹp như vậy, khi đi học chắc chắn có rất nhiều chàng trai theo đuổi, khi đó còn không biết mình đang ở đâu.
Chiến thần trẻ tuổi xụ mặt, nhìn có chút mất mát.
"Sao