Thiên Tuệ nắm siết lấy tay Tần Thiên Hàn rồi chăm chú quan sát anh.
Đôi mày rậm của anh bất giác được duỗi ra, ánh mắt cũng đỡ căng thẳng hơn vài phần.
Cô hiểu anh đang nghĩ gì, Tần Hữu Tình cũng đang đặt trong vòng nguy hiểm, dù là anh trai cùng cha khác mẹ nhưng suy cho cùng vẫn là anh, vẫn phải có trách nhiệm với em gái của mình.
Huống chi chuyện sảy ra với các nạn nhân ngày càng nghiêm trọng, Selina thì đơn giản là một lời đe doạ, Bạch Uyển Nhi thì suýt bị làm nhục, còn Lôi Giai Kỳ thì nguy hiểm đến tính mạng, người tiếp theo sẽ nghiêm trọng hơn người lúc trước một chút, đến người cuối cùng sẽ là cô và Thiên Kỳ.
“Chuyện này chúng ta có thể đợi cho đến khi tình hình của Lôi Giai Kỳ ổn hơn rồi tình đến.
Trước hết thì cứ bảo vệ những người có khả năng cao trước đã.”
Vương Thịnh Quân lạnh nhạt lên tiếng, anh không phải là người trong hắc đạo như Từ Tuấn Hào nhưng cũng có một mối quan hệ chút chút.
Trong trường hợp này thì Tiêu Nam Hiên mà người trong tối, họ là người ngoài sáng, không thể thấy được người trong tối đang làm gì nên cẩn thận từng bước là biện pháp an toàn nhất.
“Những người có nguy cơ là mục tiêu tiếp theo có thể là Selina, Tần Hữu Tình, bốn tập đoàn và bốn vị lão gia, phu nhân.”
Thiên Kỳ máy móc lên tiếng.
Tiêu Nam Hiên đã nhắm đến hai chị em cô thì tất nhiên những tập đoàn hợp tác hoặc có quan hệ tốt cũng không thể thoát khỏi mối nguy.
Người ngoài có thể cho rằng, Tiêu Nam Hiên một mình lấy trứng chọi đá, muốn xác lập tại tứ trụ kinh tế của thành phố khi một mình đối đầu với Tần thị, Vương thị và Từ thị.
Nhưng khi xét ở một góc độ khác thì mọi chuyện sẽ thay đổi.
Thứ nhất, Tiêu Nam Hiên thân là tổng tài của Tiêu thị có tiếng có tăm thì chắc chắn không thể là người tuỳ tiện, làm việc không có sự tính toán trước được.
Thứ hai, anh ta đã xây dựng một kế hoạch bài bản như thế thì chắc chắn mọi trò đặc sắc còn nằm phía sau, không thể chỉ đơn giản là vài lời đe doạ.
Thứ ba, nếu muốn nhắm vào Thiên Tuệ và Thiên Kỳ thì trước hết phải nhắm đến những Thiên lão gia và Thiên phu nhân, hai người họ là chỗ dựa rất lớn cho cặp song sinh này nên cũng không thoát khỏi vòng nguy hiểm.
Cuối cùng, Thiên Tuệ và Thiên Kỳ có mối quan hệ rất tốt với ba trong số bốn trụ cột kinh tế nên trước hết phải làm cho các tập đoàn kia lao đao trước thì mới có cơ hội diệt hai người họ, vừa có thể hoàn thành mục tiêu, vừa có thể xác lập lại trật tự kinh tế.
Kế hoạch một mũi tên trúng đến hai đích này được Tiêu Nam Hiên tốn không ít thời gian để xây dựng rồi.
“Trong đêm nay, bên anh sẽ đưa quân ngó đến Thiên gia trước, sáng mai sẽ là hợp đồng liên kết giữa Thiên-Từ cũng sẽ được đưa qua nên hai đứa cứ an tâm.”
Từ Tuấn Hào mệt mỏi ngã người ra ghế rồi chán nản lên tiếng.
Thiên thị vốn đã mong manh, nay lại chính là cái đích cuối mà Tiêu Nam Hiên muốn nhắm đên nên lại càng mong manh hơn.
Lôi Giai Kỳ vẫn còn nằm dưới đó, họ vẫn đang tiếng hàn cấp cứu cho người phụ nữ nhỏ bé của anh.
Con của hai người chắc chắn đã đi đến một nơi xa rồi, chỉ mong cô vẫn có thể ở lại.
“Chuyện của vợ tớ cũng có mùi liên quan đến Tiêu Nam Hiên, tớ vừa đào được một chút thông tin từ bọn người hôm đó.”
Vương Thịnh Quân hớp một ít cafe