Sau khi nói chuyện một lát, Tần Thiên Hàn và Thiên Tuệ quyết định sẽ đến nơi ở của Hoắc Thành theo trêи hồ sơ xem sao.Dù sao thì đây cũng là bước đường cùng rồi, họ không muốn tin cũng phải tin, vì đó là thông tin duy nhất tìm được.Giả thuyết được đặt ra chính là, Tiêu Nam Hiên chính là con ruột của Hoắc Thành, không biết vì một lí do nào đó, Hoắc Thành lái xe đâm mẹ con Tần Thiên Hàn nên bị bắt và bị Tần thị sa thải, có thể vì năm đó mẹ cô là nhân chứng của vụ tai nạn nên Tiêu Nam Hiên mới tìm đến cô và Thiên Kỳ nhằm trả thù cho ba mình.Đó chỉ là giả thuyết trước mắt, còn rất nhiều lỗ hổng nên không thể căn cứ vào đó phán đoán tất cả được nên cô và Tần Thiên Hàn mới phải đến nhà Hoắc Thành một chuyến.Chiếc xe dừng bánh trước một căn nhà nhỏ.Bên ngoài đã rất cũ kĩ, dây tầm xuân đã quấn kín một bên bước tường, che cả cửa sổ.Trêи mái vẫn còn hai chiếc lồng đèn chỉ trơ khung đung đưa theo gió.Trước hiên nhà còn có vài bộ quần áo rách nát và một vài chậu hoa chỉ còn đất khô.Thiên Tuệ thầm hỏi xem nơi này liệu có còn là nơi cho người ở nữa không.Tần Thiên Hàn nhét vào tay cô một khẩu súng ngắn mini và một băng đạn chuyên dụng rồi dắt vào trong.Hai người cẩn thận đi dạo một vòng quanh căn nhà thì phát hiện chẳng có lấy một vào đàng hoàng.Cửa chính thì bị khoá ngoài, ô cửa sổ duy nhất trong nhà thì bị dây thương xuân quân kín đến mức không có tia sáng nào rọi vào được.Chỉ còn cửa sau bị chiếm dụng thành nơi để củi là hi vọng có thể vào.Tần Thiên Hàn xắn tay áo lên, bắt đầu chuyển đống củi khô sang một bên.
Thiên Tuệ cũng lăng tăng tham gia vào.Hai người ăn mặc cũng khá dễ chịu nên không quá khó để chuyển hết đống củi đó ra ngoài.Thiên Tuệ nhìn cánh cửa hiện ra mà mặt mày lộ rõ sự thất vọng.Nó cũng đã bị khoá từ bên ngoài.Tần Thiên Hàn cầm ổ khoá lên ngắm nghía một lát rồi lấy từ trong túi ra hai chiếc cờ lê sửa xe.
Anh xếp hai chiếc cờ lê tựa vào nhau rồi từ từ luồn vào vòng sắt của ổ và bóp thật mạnh.Một bên của vòng sắt bị bung ra, cái ổ khoá đã bị phá.Thiên Tuệ nhìn mà không khỏi ngạc nhiên, có đánh chết cô cũng không tin Tần gia rảnh rỗi đến mức dạy cho anh cái trò này.Tần Thiên Hàn vô tình bắt gặp được ánh mắt của cô thì cũng chỉ cười rồi trả lời.“Hồi nhỏ anh ham chơi, hay trốn học để đi chơi nên bị ba bắt phạt nhốt trong nhà kho làm bài tập.
Lúc đó anh ngang bướng không chịu nghe lời mà lại đi lục tung nhà kho lên để kiếm đồ chơi.
Kiếm không được thì bắt đầu chán nản, muốn ra ngoài nhưng lại không muốn làm bài tập nên bắt đầu mò mẫm phá ổ khoá.
Còn hai cái này thì anh chỉ tiện tay mang theo.”Ai cũng thế thôi, cũng có một tuổi thơ đầy ngang bướng, bất đồng, Tần Thiên Hàn cũng không phải là ngoại lệ.Chỉ là, anh không bị nhốt vào nhà kho với lí do rằng không làm bài tập như đã nói, mà là vì chàng trai mười tám tuổi năm đó đang có tư tưởng chống đối ba mình tìm người mình yêu nên