Chỉ vì tranh cãi mấy câu với Lê Cảnh Trí mà cô ta phải tự vả sao?Rốt cuộc người đàn ông này cưng chiều Lê Cảnh Trí đến mức nào?Liễu Tố đưa tay che má, rất lâu cũng không có động tác.
Ở trước mặt mọi người đi tự tát mình, chẳng khác nào ném mặt mũi xuống dưới đất, cô ta không muốn làm như vậy.
Hắn không quan tâm chút nào: "Nếu cô không tự ra tay được thì để tôi gọi bảo vệ.
""Không! Tôi đánh, tôi đánh.
" Bảo vệ đều là đàn ông, lực tay chắc chắn rất mạnh.
Liễu Tố chỉ có thể tự ra tay, cô ta đưa tay tát lên mặt mình.
Tuy rằng không quá mạnh, không đau lắm, nhưng lại càng cảm thấy nhục nhã hơn.
Sau đó, cho dù là bất kì ai cũng có thể cười nhạo cô ta, thậm chí cha mẹ cô ta cũng sẽ làm trò cười cho người khác.
Cô ta gần như đã hiểu, bọn họ căn bản không đắc tội nổi với Lê Cảnh Trí, bởi vì Lăng Ý yêu cô, bảo vệ cô, coi cô như báu vật, ai cũng không thể động, nếu không kết quả sẽ thê thảm như Y Nghê vậy.
Mặc dù nhà họ Y nhìn thì như không có thay đổi gì lớn lắm, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, cổ phiếu liên tục trượt giá, Y Nghê cũng bị đưa ra nước ngoài, hai ông bà nhà họ Y không có con bên cạnh, người nhà họ Y làm như vẫn bình thường, nhưng thực ra không hề ổn.
Liễu Tố bị cái tát của mình đánh cho tỉnh, đánh đến cái thứ năm thì dừng lại, còn quay lại xin lỗi Lê Cảnh Trí: "Xin lỗi, Lăng thiếu phu nhân, vừa nãy là do tôi thất lễ.
"Lê Cảnh Trí không thể nói không sao với người vừa khiêu khích, sỉ nhục cô, có điều dáng vẻ hiện giờ của Liễu Tố cũng đủ thảm hại rồi.
Mặt mũi sưng vù nhìn như quỷ.
Cô có một chút không nỡ, gật đầu một cái coi như đáp lại.
Liễu Tố như được đại xá vội vàng chạy đi.
Mọi người vây xung quanh âm thầm hoảng sợ.
May mà bọn họ đều nói lời chúc phúc, xem ra vị trí của vị Lăng thiếu phu nhân này trong lòng Lăng Ý không phải không quan trọng như trong lời đồn.
Nếu như đúng là không quan trọng, sao