Lời nói của hắn khiến Lê Cảnh Trí cảm thấy nhẹ nhõm, hai tay vòng qua cổ hắn, nở nụ cười, ngoan ngoãn giao bản thân cho hắn, cho hắn tùy ý xâm chiếm cơ thể cô.
Va chạm mãnh liệt, hơi thở cô đứt quãng: "Nhẹ chút.
"Hắn lại giở trò cũ, hỏi: "Hôn chút?"Lê Cảnh Trí bị hắn khiêu khích, đỏ mặt: "Phía dưới! nhẹ chút! "Hắn gải vờ như không biết, cố ý dùng sức đâm hai lần: "Chỗ này sao?""A! " Lê Cảnh Trí không còn cách nào khác, cắn vào bả vai hắn, nói không nên lời, mặc cho hắn giày vò.
Cô càng nói, hắn càng mãnh liệt hơn.
Lăng Ý dường như thực sự rất muốn có một đứa bé thuộc về hai người họ, lần nào cũng bắn bên trong cơ thể cô, không chịu rút ra, để những "bảo bối" của hắn tranh giành bên trong cơ thể cô, hy vọng cô có thể sớm mang thai.
Có lúc ác liệt, hắn còn ở trong cơ thể cô cả đêm.
Mới đầu còn không quen, sau đó cô biết cô mà phản kháng còn chịu tội nặng hơn, đến giờ mãi cũng quen luôn.
Tính toán kĩ lưỡng, cũng chỉ mới có thời gian một tháng ngắn ngủi.
Bên trong người đàn ông Lăng Ý này có một sức mạnh đáng sợ, lôi kéo người khác phải trầm luân theo hắn.
Sau khi làm xong, hắn dựa vào người cô, cắn nhẹ vào môi cô.
Một lúc sau, Lê Cảnh Trí mới điều chỉnh được hô hấp, cô phát hiện trong lúc kích động, cô cào hai vệt trên cổ hắn, còn rất dễ bị trông thấy.
Cô hơi đau lòng, giơ tay sờ: "Đau không?"Chỉ chạm nhẹ hai lần, mà "tiểu Lăng Ý" ở bên trong cơ thể cô lại trở nên lớn hơn: "Chỗ đó không đau, phía dưới đau.
"Lê Cảnh Trí thực sự không còn cách nào với hắn.
Từ lúc ở Pháp về, hắn gần như biến thành một con sói đói.
Không, phải là một con sói cực kì đói khát.
Cô không dám mặc quần áo trước mặt hắn, bởi vì hắn sẽ cứng.
Cô không dám làm nũng với hắn, hắn sẽ cứng.
Cô không dám nghịch tóc hắn, hắn sẽ cứng.
Cô không dám chạm vào cơ thể hắn, hắn sẽ cứng ! Cho dù cô làm gì, hắn đều cho rằng cô đang quyến rũ hắn.
Thậm chí đến bây giờ, cô