Lăng Ý lại chưng ra bộ mặt hờ hững ngồi xuống, chưa kịp để cho Lê Cảnh Trí thắt dây an toàn, hắn đã đạp chân ga, xe phóng nhanh về phía trước.
Nhìn hắn như là đang phát tiết hoặc là đang cho cô một lời nhắc nhở, Lăng Ý lái xe cực nhanh, vô lăng liên tục chuyển động, vượt qua các xe phía trước.
Lê Cảnh Trí nắm chặt dây an toàn, đầu óc choáng váng, nhìn sắc mặt hắn không tốt, cô lựa chọn ngồi im không nói câu gì.
Không biết bao lâu sau, hắn bỗng nhiên đạp phanh một cái, xe vững vàng dừng lại. Lê Cảnh Trí suýt nữa thì bị đập đầu vào kính chắn gió, lúc này cô mới thức tỉnh, mờ mịt nhìn về phía trước: “Đây là đâu?"
"Mua quần áo, không phải cô định mặc bộ này đi dự tiệc cùng tôi đấy chứ?" Hắn tháo dây an toàn, xuống xe.
Lê Cảnh Trí gật gù, nhìn toàn thân mình chỉ là quần áo bình thường, yên lặng đuổi theo.
"Thời thượng" là cửa hàng cực kì nổi tiếng. Cả nước chỉ có một cửa hàng duy nhất tại thành phố A, không có chi nhánh nào khác. Không ít minh tinh và người của xã hội thượng lưu đều muốn chọn quần áo ở đây.
Chủ cửa hàng là một cô gái trẻ, bao nhiêu người bỏ tiền muốn mua nhưng cô ấy vẫn như cũ, chỉ mở một cửa hàng này hơn nữa lại kinh doanh theo tâm trạng. Trừ phi đã hẹn trước từ sớm, nếu không, cho dù là người nổi tiếng tới, có muốn mua bán hay không thì vẫn phải xem tâm trạng của cô ấy.
Vào đến cửa, Lê Cảnh Trí bỗng nhiên nghĩ đến cả thân mình toàn dấu hôn, căn bản là không thể thử lễ phục được. Cô dừng bước, nắm lấy bàn tay to của Lăng Ý: “Cái kia, tôi...."
Còn chưa nói dứt lời, chủ cửa hàng đã mỉm cười đi từ trong ra, tự mình nghênh tiếp:"Đã lâu không gặp, tôi còn tưởng nếu tôi không chủ động đến gặp cậu, cậu sẽ chẳng bao giờ chịu nhìn thấy tôi nữa chứ?"
Chủ quán là một cô gái cực kì xinh đẹp, tóc dài, gợi cảm, trêи mặt còn mang theo ý tứ sâu xa.
Lê Cảnh Trí nhìn chủ quán rồi lại quay sang nhìn Lăng Ý, nghĩ thầm,