Lê Cảnh Trí thấy hắn hiểu lầm, từ từ giải thích: "Hiện giờ mẹ không muốn chúng ta có con.
"Nụ cười trên mặt Lăng Ý nhạt đi, nhưng hắn vẫn giả vờ bình thản, chạm nhẹ vào gò má cô: "Có con là được thôi, chờ chúng ta sinh con ra, mẹ sẽ không nói gì nữa đâu.
""Không được, nếu như hiện giờ có con, hiểu lầm trong lòng mẹ sẽ lớn hơn, bà sẽ cho là chúng ta không tôn trọng bà, ép bà ấy.
" Lê Cảnh Trí đã nghĩ kĩ: "Chờ hóa giải hiểu lầm, rồi chúng ta lại có.
"Huống hồ cô biết, tuy Lăng Ý là người lạnh lùng, nhưng hắn là người con có hiếu.
Hiện giờ hắn chống đối lại mẹ mình đã là vượt qua giới hạn cuối cùng của hắn rồi, sao cô phải để hắn tiếp tục làm người xấu, thời gian sẽ chứng minh tất cả.
"Nhưng trong nhà không có bao?" Hắn không từ bỏ đấu tranh.
"Có, lần trước lúc đi đón Nhã Trí, anh mua ở cửa hàng tiện lợi đấy.
" Còn mua tận mấy hộp với nhiều hương vị khác nhau.
Lăng Ý đột nhiên có chút hối hận, không nên sỉ nhục Lê Nhã Trí bằng cái biện pháp chó má đó.
Nếu như người phụ nữ Lê Nhã Trí kia còn giữ một chút liêm sỉ, biết giữ mặt mũi, không nói mấy câu vô dụng thì ngày hôm nay hắn còn bị bắt mang bao sao?Hắn cực kì không muốn.
Lê Cảnh Trí từ dưới thân hắn bò ra ngoài, nửa người lộ ra ngoài cái chăn, cánh tay trắng trẻo với vào ngăn kéo, cầm một hộp ném cho hắn.
Hắn bắt được, một tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lê Cảnh Trí kéo trở về, đặt cô dưới thân.
"Được, anh nghe lời em, nhưng em phải đeo giúp anh.
""Tay anh đâu bị gãy.
""Nhưng tay anh muốn ôm em, với lại là em đề nghị đeo bao, em phải chịu trách nhiệm.
"Lăng Ý mở hộp, lấy một túi nhỏ, đưa đến tay cô.
Lê Cảnh Trí do dự, tuy rằng đã làm không biết bao nhiêu lần, nhưng mà cô chưa từng chủ động chạm vào.
Lăng Ý ấn vào mông cô, cố ý