Vốn dĩ Hướng Diệc Nhiên không định để Lê Cảnh Trí quay lại, nhưng cô lại nói cô tin tưởng anh ta.
Anh ta liền thay đổi hướng, lái xe về Ngự Thủy Viên.
"Cô trở về cũng đâu có ý nghĩa gì, cô sẽ chẳng bao giờ có thể tranh luận nổi với người đầu óc có vấn đề.
" Hướng Diệc Nhiên suy nghĩ một lúc, nói thêm: "Đáng sợ nhất không phải là kẻ điên mà là những người có suy nghĩ lệch lạc, vì lợi ích cá nhân, giả vờ không hiểu tiếng người.
Vừa khéo, em gái cô lại là cả hai.
"Lê Cảnh Trí cười mỉa mai: "Đúng vậy, cho nên tôi quyết định để nó đi, cho dù nó không muốn cũng phải về nhà họ Lê.
""Cô nghĩ thông rồi.
""Ừ, tôi không thể vì con bé mà tự tay phá hoại hôn nhân của tôi, suy cho cùng tôi chỉ sống vì mình.
" Nửa tháng qua, Lê Cảnh Trí vẫn luôn suy nghĩ, phải làm thế nào để cân bằng mối quan hệ giữa nhà họ Lê và Lăng Ý.
Nhưng cô không nghĩ ra được đáp án, cô không muốn mất đi Lăng Ý, cũng không muốn ép Lê Nhã Trí tự sát.
Lời nói của Hướng Diệc Nhiên đã làm cô tỉnh ngộ, nếu như Lê Nhã Trí thực sự muốn chết, tại sao tự sát bao nhiêu lần cũng chỉ chảy máu.
Nếu Lê Nhã Trí thực sự muốn chết, cho dù có sai người canh chừng 24/24, lắp máy quay, cài định vị,! vẫn có thể sơ sót.
Cô sờ vết thương mới khỏi trên trán, cảm thấy vết thương này là do cô đáng đời.
Lăng Ý không ở đây, cô cũng có thể tự nghĩ cách giải quyết những chuyện này.
Tất cả lý do đều là do cô quá mềm yếu, cô không thể nghe theo Lê Nhã Trí , hy sinh hạnh phúc của mình được.
Cho dù nói cô ích kỷ, cho dù Lê Nhã Trí vì thế mà chết, cô thấy hổ thẹn, nhưng cô sẽ không hối hận.
Lăng Ý rời đi bao nhiêu ngày, cô cũng bị dày vò bấy nhiêu.
Sau khi