Lê Cảnh Trí từ từ buông lỏng tay, đưa tay sửa áo sơ mi cho hắn, rồi bỏ tay xuống.
Lăng Ý cúi đầu hôn cô, sau đó dẫn theo trợ lý Lưu cầm tài liệu xuống tầng.
Tất cả phóng viên bao gồm cả Lê Khải Thiên đều được mời vào phòng họp lớn của tập đoàn.
Rõ ràng Lê Khải Thiên là người khơi mào lên mọi chuyện, nhưng trong chốc lát quyền chủ động lại rơi vào tay Lăng Ý.
Đây giống như một buổi đón tiếp phóng viên của Lăng thị.
Phía sau là màn hình điện tử lớn, nhân viên đang bận rộn cài đặt máy móc, mãi cho đến khi mọi thứ được hoàn tất, Lăng Ý mới vẫy tay ra hiệu cho trợ lý Lưu lấy tài liệu chuyển vào máy tính.
Lê Khải Thiên và phóng viên ngồi phía dưới, nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Lăng Ý, vẻ mặt hắn khiến người khác không đoán được hắn đang nghĩ gì, nhưng lại khiến họ bất an.
Lăng Ý liếc mắt nhìn ông ta.
Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm vào nhau, trái tim Lê Khải Thiên run lên.
Ánh mắt của Lăng Ý quá sắc bén, lúc nào cũng mang tư thế chiến thắng, về mặt khí thế, Lê Khải Thiên đã thua trước.
Lăng Ý thấy dáng vẻ của Lê Khải Thiên, gọi ông ta lại: "Ông lại đây.
"Trên bàn đặt sẵn một cái mic, Lăng Ý chỉ nói nhẹ, tất cả mọi người trong phòng đều nghe thấy.
"Sao tôi phải đến đó?" Lê Khải Thiên nói nhỏ.
"Chẳng phải ông gọi phóng viên đến sao, tôi đang giúp ông đấy.
" Lăng Ý nở nụ cười chế giễu.
Nếu không lên có vẻ giống như người có tật giật mình.
Lê Khải Thiên kéo góc áo, lấy dũng khí đi lên sân khấu.
Lăng Ý ôm hai tay, ung dung nhìn Lê Khải Thiên: "Hôm nay ông đã gọi phóng viên đến, tôi cho ông cơ hội nói trước.
"Lê Khải Thiên chưa bao giờ đối đầu trực tiếp với Lăng Ý như vậy, Lăng Ý càng bình tĩnh, ông ta càng bất an.
Nhưng ông ta đã đi đến bước đường này, không thể quay lại được nữa.
Lê Khải Thiên hít sâu một hơi, cầm mic lên nói.
"Hôm nay, tôi tới đây là để đòi lại công bằng cho con gái thứ hai của tôi.
" Lê Khải Thiên la hét: "Con gái thứ hai của tôi bị Lăng tổng làm cho có thai, Lăng tổng không muốn