Nhìn dáng vẻ vừa thẹn thùng, vừa tức giận của Lê Cảnh Trí, khóe môi Lăng Ý nở nụ cười nhạt, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào hắn bước vào trong bồn tắm.
Nghe thấy tiếng bước vào nước của hắn, trong lòng của Lê Cảnh Trí càng ngày càng cuống lên, chẳng phải hắn đã tắm xong rồi sao, tại sao lại bước vào nữa, chẳng lẽ hắn muốn cùng cô tắm cái gọi là... tắm uyên ương đó.
Trước đây ở trêи giường, khi hắn bao trùm lấy thân thể của cô, cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ cần nhắm mắt lại tất cả đều sẽ trôi qua. Nhưng đây là trong phòng tắm sáng chói, cô có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn đang chạy dọc khắp thân thể cô.
Lê Cảnh Trí không muốn nghĩ đến nữa, cô muốn nhanh chóng thoát khỏi đây, nắm lấy bên cạnh bồn tắm, muốn leo ra.
Nhưng dưới chân quá trơn, trong lòng lại quá mức lo lắng,"tùm" một tiếng, Lê Cảnh Trí không những không leo ra được mà còn bị ngã trở lại.
Cô giữ vững thân thể, càng sốt ruột càng không bò lên nổi, mà Lăng Ý đã nửa nằm trong bồn, đầu thoải mái dựa vào thành bên cạnh, híp mắt nhìn Lê Cảnh Trí.
Như một con thú nhỏ nổi loạn, mỗi lần muốn leo lên, đều kém một chút rồi lại trượt xuống. Mới bắt đầu Lăng Ý còn cười cười, nhưng càng về sau, mắt của hắn càng híp lại, người phụ nữ này, đây là đang câu dẫn hắn sao?
Vốn chỉ muốn cho cô tắm thật tốt, hôm nay cô chờ cả ngày ở công ty, rồi lại đến cửa nhà, hắn đều biết. Hiếm khi thấy đau lòng cho cô như vậy, kết quả là cô phòng hắn như phòng trộm, đem cửa phòng tắm khóa lại.
Muốn vào cho cô chút giáo huấn ai ngờ sẽ biến thành cảnh tượng như bây giờ.
Dáng người Lê Cảnh Trí rất tốt, bộ ngực cao vút, chắc là cup C, vòng eo nhỏ, mềm, cùng với cặp ʍôиɠ trắng trẻo, đẫy đà.
Chiếc khăn trêи tay cô đang che phía trước ngực, nhưng nhìn từ phía bên cạnh, cảnh xuân vẫn lộ ra mồn một, nơi hoa viên bí ẩn kia cũng như đang bày ra trước mắt hắn.
Lê Cảnh Trí