"Cô muốn giải thích? Được, tôi cho cô hai phút."
"Ý ca ca, em chỉ muốn cho anh nhìn thấy rõ bộ mặt thật của Lê Cảnh Trí mà thôi, mọi chuyện em làm tất cả đều là vì anh. Anh đừng để cô ta lừa, cô ta rất nham hiểm, cô ta còn có quan hệ với Giang Tây Long nữa, cô ta chỉ là đồ gái điếm thôi."
"Bốp...p"
Y Nghê bị tát một cái nghiêng mặt, cô ta ôm má, không thể tin nhìn Lăng Ý: "Ý ca ca, anh đánh em? Chúng ta từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, anh vì con tiện nhân Lê Cảnh Trí kia mà lại có thể ra tay đánh em."
"Y Nghê, cô không phải là một đứa trẻ con, cô chỉ nhỏ hơn tôi một tuổi, cô lớn hơn Cảnh Trí ba tuổi." Hắn thất vọng: "Tôi không phải là thằng ngu, loại thủ đoạn này sao có thể lừa được tôi? Mặc kệ cho có chuyện gì đi nữa thì hiện tại cô ấy vẫn là vợ của tôi."
Chỉ một chữ "vợ" được nói ra từ miệng hắn mà như thể có một con dao đâm thẳng vào tim cô ta: "Không phải! Người anh yêu là em, nếu như không phải do Lê Cảnh Trí sử dụng thủ đoạn thấp kém kia, thì vợ của anh chỉ có thể là em."
"Không phải."
"Cái gì?"
"Kể cả khi không có Cảnh Trí, tôi cũng sẽ không cưới cô."
"Em không tin!" Cô ta bây giờ trông giống như người điên: "Nếu anh không thích em, tại sao từ nhỏ đến lớn luôn nhường nhịn cho em? Nếu không thích em, tại sao bên người anh có nhiều thư kí như vậy, lại mắt nhắm mắt mở cho em làm thư kí cấp cao bên cạnh anh? Nếu không thích em tại sao kết hôn được ba năm nhưng người anh tặng trang sức, đi cùng anh tham gia các bữa tiệc xã giao luôn là em? Đúng, chỉ có em mới xứng làm người phụ nữ của anh."
Thanh âm ngày càng chói tai, nhưng hắn lại bình tĩnh đến mức đáng sợ: "Tôi nhường nhịn cô là vì cha cô đã từng cứu mạng tôi. Chuyện thư kí là do cha cô đến nhờ vả tôi, tôi chỉ trả lại ân tình cho ông thôi. Còn chuyện tham gia tiệc rượu đều là do cô chủ động yêu cầu, cô