*Chương này có chi tiết 18 +, tình d*c, sẽ gây cảm giác ghê tởm, đề nghị ai muốn đọc thì đọc, ai không đọc xin đừng báo cáo, chửi bậy, thông báo trước rồi nhe.
***
Không gian trong xe càng ngày càng nóng lên.
…
Nhìn thấy cô đã nuốt hết, Thẩm Dịch Quân mới bỏ đi khống chế, nhưng d*c vọng hắn vẫn đang căng cứng, hắn nhấc cô lên đùi, để cô đối mặt với hắn, bắt đầu c ởi quần áo Kiều Di ra.
Do quỳ trên sàn xe lâu nên chân cô đã mềm nhũn, biết rõ Thẩm Dịch Quân định làm gì, cô run rẩy không dám phản kháng lại.
Bàn tay chai sạn lướt qua da thịt trắng noãn, sờ lên vết cắn đã đóng vảy trên bầu ng ực, khắp người cô toàn những dấu hôn, có cả những vết bầm tím do bị hắn véo, tuy đã mờ dần nhưng nhìn vào vẫn cảm thấy ghê rợn, Thẩm Dịch Quân tự nhiên có một cảm giác thoả mãn!
Hắn biết rõ, sâu trong hắn có một con quỷ, một con quỷ có tính cách bi3n thái, trước giờ con quỷ đó ngủ say, nhưng giờ đây nó đã bị đánh thức rồi.
Gạt bỏ suy nghĩ trong đầu, Thẩm Dịch Quân ôm chặt eo cô, hắn bắt đầu hôn lên cổ rồi từ từ hôn dần xuống, đến ngực thì dùng tí lực khiến cô kêu ra tiếng, cầm lấy ***** *** chen vào nơi ẩm ướt kia.
Hai tay Kiều Di đặt lên vai hắn, cúi gằm mặt xuống bờ vai rắn chắc, mùi hương bạc hà theo cùng không khí đi vào khoang mũi cô, nắm chặt lớp vải áo dưới tay, mái tóc được vén ra đằng sau, cô kêu ra tiếng, không dám cắn chặt môi như lần trước nữa.
Nghe được tiếng r3n rỉ bên tai, cả hương thơm oải hương nữ tính đầy quyến rũ (kiểu người tiết ra hormone ý), di chuyển lên xuống nhanh hơn, không gian trong xe chật hẹp làm cô mấy lần bị đập đỉnh đầu lên trần xe.
Đau đớn, kh0ái cảm dồn dập khiến cô sợ hãi, nhưng cơ thể lại không tuân theo ý mình, đầu óc trở nên mơ hồ, vừa thở d ốc vừa kêu r3n vừa cầu xin.
"Chậm lại! làm ơn.
.
hức! ư.
.
ư"
Mặc kệ cô thảm thiết cầu xin, Thẩm Dịch Quân vẫn mạnh mẽ luận động, tay hắn nắm chặt vòng eo mềm mại như không có xương của cô mà khống chế lên xuống, miệng thì bận rộn trên hai bầu ng ực.
"Miệng trên thì chối từ, miệng dưới thì phối hợp nhiệt tình hừ! "
Cảm nhận được bàn tay hắn bóp chặt một bên ngực, miệng thì nói ra những lời tục tĩu, Kiều Di lắc đầu khóc nấc lên: "Tôi không có! tôi không có! "
"Không thành thật gì cả! "
Cảm nhận được bên trong bỗng