Cắn chặt hàm răng nhằm để hắn không tiến thêm được vào, nhưng một bị ngón tay hắn đi thẳng vào chỗ kia, cô đau đớn hé răng, nhân cơ hội đó, Thẩm Dịch Quân đưa lưỡi vào sâu hơn.
Môi lưỡi quấn quýt, nước bọt từ khoé miệng cô chảy xuống, hoà lẫn vào đó là nước mắt mằn mặn.
Hôn được một lúc, Thẩm Dịch Quân buông tha môi cô, son đỏ trên môi nhoè đi.
Ngón tay hắn ra vào bên trong cô, Kiều Di khổ sở chống cự cảm giác khác lạ đang dâng lên trong cơ thể.
"Phi Phi sẽ biết, cô ấy sẽ biết.
" Cô nức nở nói, mong muốn có thể dùng tình yêu của hắn đối với Phi Phi đánh thức được lý trí của hắn.
Nhưng khác với mong muốn của cô, Thẩm Dịch Quân nhìn ngón tay mình đang ra vào trong cô, đôi mắt hắn đỏ ngầu nhìn vào mắt cô.
"Đừng lo, chỗ này Phi Phi không biết đến, chỉ cần em ngoan ngoãn ở yên đây thì sẽ chả có ai phát hiện mối quan hệ của hai ta cả.
"
"Anh điên rồi! Anh định nhốt tôi ở đây?!" Cô kinh hoàng nhìn vào đôi mắt nhuốm đầy d*c vọng kia.
"Không phải em không muốn mình bị phát hiện sao? Tôi sẽ giúp em!"
"Không, không được, anh điên rồi, ba mẹ không thấy tôi về chắc chắn sẽ báo án!"
"Ba mẹ em đi du lịch rồi không phải sao?"
"Anh! a!" Như có dòng điện chạy dọc sống lưng, Kiều Di ưỡn người lên đón nhận đợt lên đ ỉnh đầu tiên.
Cơ thể nhanh chóng mềm nhũn không có sức, cô mơ màng thở d ốc, kể cả hai tay đã được giải thoát mà cũng không biết.
Thẩm Dịch Quân thấy màn dạo đầu đã xong, hắn đưa ** *** vào cửa, từ từ tiến vào rồi th úc mạnh, nhân tiện đè lên người Kiều Di nhằm để cô không thể cựa quậy được.
"A!" Bất ngờ bị đâm mạnh, Kiều Di đau đến nỗi hét lên, dù có màn dạo đầu hoàn hảo, nhưng nửa năm nay cô chưa từng quan hệ với ai, giờ lại đột nhiên bị vật t0 lớn của Thẩm Dịch Quân th úc mạnh, cơ thể căng cứng không thể động đậy, cô chỉ có thể tuyệt vọng mà rơi nước mắt.
Không phải là nói sẽ buông tha cho cô sao?
Sao hắn lại làm như vậy? Còn Phi Phi thì sao?
Cô không muốn thành kẻ thứ ba trong mối tình của cô bạn thân mình.
Cô không muốn bị Phi Phi hận cô, căm ghét cô.
Cô không muốn!
Người đàn ông bắt đầu di chuyển, mỗi lần tiến vào lại chạm vào điểm mẫn cảm của cô, khiến cả người Kiều Di run lên vì kh0ái cảm.
Dù trong lòng không muốn, nhưng cơ thể lại không theo ý mình.
Móng tay cô cào cấu vào tấm lưng vững chãi kia đến rỉ máu, hai cơ thể nóng bỏng hoà vào làm một, không thể chia lìa.
***
Cổ họng đau rát đến nỗi không thể kêu lên được nữa.
Đã trôi qua bao lâu cô cũng không biết.
Chỉ biết rằng từng giây từng phút như địa ngục vậy, không thể phản kháng, có cầu xin cũng không dừng lại, hắn như con thú hoang đứt dây cương mà hoạt động trên người cô.
Phía dưới đã bắt đầu đau rát, đầu óc mơ màng.
Giống như đêm hôm đáng sợ đó, giống hệt, không khác nhau là mấy.
Nước mắt đã cạn kiệt, cô đã ngất đi