"Sợ sao?"
Thẩm Dịch Quân đi đến bên giường, bật cây đèn ngủ ở trên bàn nhỏ cạnh giường, rồi cường thế kéo Kiều Di vào lòng, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên khuôn mặt của cô.
Kiều Di để im cho hắn lau, cả người run rẩy nằm trong vòng tay của hắn.
"Muốn ra ngoài không?"
Nghe Thẩm Dịch Quân, cô điên cuồng gật đầu, ánh mắt sáng lên nhìn chằm chằm hắn.
"Tôi thấy em vẫn rất tốt, đâu phải những gì như người khác nói đâu.
" Hắn vén gọn mái tóc dài của cô ra đằng sau.
"Cho tôi ra ngoài đi, tôi xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không muốn ở đây nữa đâu.
" Cô hạ mình cầu xin Thẩm Dịch Quân, khác với dáng vẻ bình tĩnh tiếp nhận như lúc trước, hiện giờ cô sợ thật rồi.
Cô không muốn ở lại căn phòng này nữa đâu.
Toàn những giấc mơ đáng sợ.
Cô không chịu được.
"Em làm gì sai?"
"! Tôi đã giết người, tôi đã gián tiếp làm Phi Phi ngã xuống rồi xảy thai, anh trừng phạt tôi thế nào cũng được, nhưng xin anh, đừng nhốt tôi ở đây mà, tôi sợ lắm! " Kiều Di sợ hãi dán chặt người mình vào người Thẩm Dịch Quân mà không phòng bị gì.
Ôm chặt cánh tay hắn như sợ Thẩm Dịch Quân đi mất bỏ mình lại ở căn phòng đáng sợ này.
"Tôi có thể đưa em ra khỏi căn phòng này! " Hắn dừng một lúc, bắt lấy được tia sáng trong mắt Kiều Di, ánh mắt hắn ánh lên tia nham hiểm: "Chỉ cần em thỏa mãn được tôi, tôi sẽ đưa em ra.
"
"! "
"Không muốn sao? Vậy thôi được rồi, cứ ở trong căn phòng này đến chết đi.
" Thẩm Dịch Quân làm bộ đứng dậy dời đi.
Thấy hắn đứng lên định đi, Kiều Di gạt bỏ đi hết những suy nghĩ phản kháng của mình, cô bắt lấy bàn tay của hắn, điên cuồng gật đầu đồng ý: "Được, tôi đồng ý, tôi đồng ý, chỉ cần anh thả tôi ra ngoài, anh bảo gì tôi đều sẽ đồng ý!"
Thẩm Dịch Quân nghe vậy nhếch miệng quay đầu lại, hắn lên giường, dựa lưng vào thành giường, ra lệnh: "Vậy bắt đầu đi!"
Kiều Di lúng túng không biết nên bắt đầu từ đâu, mắt cô chạm vào môi Thẩm Dịch Quân rồi nhanh chóng rời mắt.
Hít sâu một hơi, cô dựa lại gần hắn, bắt đầu hôn lên yết hầu rồi từ từ đi xuống.
Kéo khóa [email protected] xuống, cô ngồi lên người hắn, định rằng đánh nhanh thắng nhanh, nhưng Thẩm Dịch Quân lại nói: "Tôi muốn em làm bằng miệng.
"
Cô ngơ ngác một lúc, rồi mới phản ứng lại đi xuống khỏi người hắn, cúi hẳn người xuống, dưới ánh mắt gắt gao theo dõi của Thẩm Dịch Quân, cô nhíu mày ngậm vào!
!
Thấy hắn thở d ốc ngày càng dồn dập, Kiều Di vui mừng tăng nhanh nhịp độ, nghĩ răng nếu hắn bắn xong thì mình sẽ được ra ngoài, không ngờ sắp đến lúc thành công thì Thẩm Dịch Quân lại nhấc người cô lên đùi mình, chưa kịp để cô phản ứng lại thì đã nhét ***** *** vào.
Tuy rằng cô rất khó chịu với việc [email protected] tình với hắn nhưng cơ thể lại không tuân theo suy nghĩ, thành ra lối vào đã ẩm ướt từ lâu, thuận tiện cho việc Thẩm Dịch Quân tiến vào.
"Ưm!"
Bị đâm mạnh, hai tay cô bám chặt vào vai hắn, dù lối đi ẩm ướt nhưng đột nhiên bị đâm sâu như vậy khiến cô vẫn cảm thấy hơi đau.
Thẩm Dịch Quân ôm chặt lấy eo cô, bắt đầu khống chế cơ thể cô mà di chuyển.
Lên xuống càng ngày càng nhanh, tiếng r3n rỉ của Kiều Di cũng to hơn, cùng với đó là