Giữa tháng 8, Thế vận hội Olympic mùa hè lần thứ
31 đang diễn ra sôi nổi ở thành phố Rio, rất nhiều du khách vừa sớm đã
đến trước cửa Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại Niterói ở vịnh Niguero
Guanabara vào sáng sớm.Thông báo dán trước cửa bảo tàng lúc này giống như xô nước lạnh đổ lên đầu bọn họ, bảo tàng hôm nay đóng cửa.
Các biển báo chỉ dẫn nằm ở trước cổng bảo tàng, nhân viên làm viện bận rộn khiến mọi người ngửi thấy mùi khác thường.
Các du khách chỉ có thể men theo con đường quay về.
Một vài người trên đường về thỉnh thoảng lưu luyến quay lại nhìn, tòa kiến
trúc có dạng hình tròn màu bạc được thiết kế xoay tròn quanh một điểm
nằm ở giữa biển và vách núi, nhìn từ xa trông giống đóa hoa nở trên vách núi.
Trong số các du
khách thì cô gái nhỏ tuổi nhất có biểu cảm thất vọng nhất. Cô gái nói
với các du khách khác, cô vốn dĩ ôm may mắn trong lòng, vừa sớm đã chạy
tới đây xem thử có thể gặp được vận may hay không, cô vì người sáng lập
Tập đoàn Pacific Rim mà đến.
Người sáng lập Tập đoàn Pacific Rim mỗi năm vào mùa thu đều tổ chức một buổi
lễ phát biểu với các phương tiện truyền thông mới nhằm vào hướng đầu tư
và khai thác sản phẩm trong một năm tới.
Buổi hội nghị truyền thông sẽ do đài truyền hình chỉ định, hàng trăm trang
web tiến hành phát sóng trực tiếp. Người sáng lập Tập đoàn Pacific Rim
sẽ tham dự ở buổi lễ, rút thăm trả lời câu hỏi của phóng viên.
5 phút cuối cùng của buổi phát biểu dài 1 tiếng đồng hồ là tiết mục tương tác giữa Ôn Lễ An - người sáng lập Tập đoàn Pacific Rim và dân cư mạng
các nước trên thế giới. Khâu tương tác này cũng đề cập đến một số vấn đề cá nhân của Ôn Lễ An.
Nghe nói, đây cũng là giai đoạn mà lượng truy cập web tăng cao trong cả buổi phát biểu. Gương mặt anh tuấn của Ôn Lễ An đủ để khiến cho hàng vạn cô
gái trẻ truy cập vào nền tảng này.
Bọn họ mặc lên người những bộ đồ đẹp nhất, trang điểm gương mặt mình hoặc
khiêu gợi hoặc thanh thuần hoặc là đề ra câu hỏi một cách bình thường,
hoặc là trêu ghẹo Ôn Lễ An qua màn hình:
"Angela, anh thích kiểu con gái nào?", "Angela, anh cảm thấy em như thế nào?",
"Angela, có muốn hẹn hò với em không?", "Angela, bây giờ em cầu hôn anh
trước toàn thế giới, anh dám đồng ý không?".
Những năm gần đây, quy mô của Tập đoàn Pacific Rim không ngừng mở rộng cộng
với sức hút của Ôn Lễ An, đủ để khiến buổi hội nghị truyền thông mới của Tập đoàn Pacific Rim vào mùa thu năm nay thu hút vô số ánh mắt.
Truyền thông xã hội cũng nhằm vào buổi hội nghị này triển khai thảo luận nồng
nhiệt, từ nơi tổ chức đến thiết kế thiệp mời, đến báo danh số phóng viên tham gia buổi lễ, đến bộ đồ, nhãn hiệu Ôn Lễ An mặc hôm đó đều được đem ra nói hăng say.
Một
tuần trước, trang web chính thức của Tập đoàn Pacific Rim thông báo địa
điểm tổ chức hội nghị tại Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại Rio Guanabara.
Người ta nói lựa chọn địa điểm là phù hợp với chủ đề "công nghệ và văn
minh" của hội nghị.
Dưới sự hướng dẫn của cô gái, các du khách vốn dĩ định buổi trưa lại đến xem thử cũng đành phải bỏ đi ý định này.
Năm ngoái hội nghị mùa thu của Tập đoàn Pacific Rim được tổ chức ở New
York, lúc đó bạn của cô gái may mắn dựa vào thân phận tình nguyện viên
được vào hiện trường hội nghị vì hội nghị lúc đó đang tuyển dụng tình
nguyện viên hoạt động. Bạn của cô gái lúc đó đã cầm được chữ ký của Ôn
Lễ An.
Khi cô gái đang
hăng say nói chuyện, chiếc xe phát sóng trực tiếp tín hiệu của đài
truyền hình nào đó đi lướt qua bọn họ, một chiếc xe phát sóng trực tiếp
khác chạy sát theo sau, mười mấy chiếc xe tạo thành một đoàn xe khí thế
dũng mãnh, xen giữa là chiếc xe công vụ, chiếc xe tải cỡ nhỏ, xe dã
ngoại.
Tiếng ồn của đoàn xe lúc này đã phá vỡ sự yên bình của vịnh Niterói Guanabara vào sáng sớm.
Chiếc xe cuối cùng của đoàn xe là chiếc BMW, nhìn rõ người đang ngồi ở ghế
phó lái, cô gái vẫy gọi bạn của mình mau lại xem, đó là công chúa
Theresa.
Trên phố đang
truyền tin người sáng lập Tập đoàn Pacific Rim và công chúa Theresa là
một đôi, Angela có ngồi ở sau xe hay không, cô gái trông ngóng.
Chỉ là đáng tiếc là, chỗ ngồi phia sau xe BMW trống rỗng.
Cho đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm nhìn, cô gái lúc này mới sực tỉnh,
trong miệng lẩm bẩm "Có thể nhìn thấy công chúa Theresa cũng tốt".
Ngày Thế vận hội Olympic khai mạc, công chúa Theresa ngồi ở ghế khách quý
của Thụy Điển. Vì vinh dự trở thành quán quân Giải thi đấu thanh thiếu
niên châu Âu, ống kính máy quay trực tiếp của Thụy Điển đã dành cho Công chúa Theresa của bọn họ trong gần nửa giây.
Còn có, điều đáng nhắc đến ở đây là em trai của người sáng lập Tập đoàn
Pacific Rim lần này là một thành viên trong đoàn đại biểu Mỹ. Cậu bé sẽ
đại diện cho nước Mỹ tham gia trận cưỡi ngựa. Công chúa Theresa lúc
trước cũng là một vận động viên cưỡi ngựa. Hai người này liên hệ lại với nhau khó tránh khiến người khác suy nghĩ viển vông.
Cuối tuần trước, có dân cư mạng kêu là tận mắt thấy công chúa Theresa và mẹ
của người sáng lập Tập đoàn Pacific Rim cùng với em trai cùng nhau đến
thôn Vận hội thăm hỏi đoàn đại biểu dân tỵ nạn.
Mẹ của người sáng lập Tập đoàn Pacific Rim bà Ferdinand Dung dựa vào danh nghĩa cá nhân ủng hộ cho đoàn đại biểu dân tỵ nạn.
Tháng 8 năm nay, gia đình của Angela đã trở thành đối tượng của truyền thông
tin đồn thành phố Rio. Công chúa Theresa bị những tờ báo lá cải trên
đường phố kéo vào trong câu chuyện. Bọn họ thậm chí đã đưa ra một phỏng
đoán táo bạo, Ôn Lễ An sẽ công khai mối quan hệ với Công chúa Theresa
trong buổi hội nghị truyền thông mùa thu của Tập đoàn Pacific Rim.
Tối qua, một tấm hình công chúa Theresa và Ôn Lễ An ôm nhau trước cửa câu
lạc bộ ở Rio dường như cũng phản ánh khía cạnh tất cả điều này không
phải là không có lửa làm sao có khói. Tuy nhiên, sau nửa tiếng đồng hồ
tấm hình lưu truyền trên mạng công chúa Theresa nói rõ qua tài khoản xã
hội, cặp nam nữ ôm nhau trong tấm hình đó không phải là cô và Ôn Lễ An.
Quả nhiên là tấm hình quá tối khiến người khác không thể xác nhận được thân phận thật sự của đôi nam nữ đó, nhưng người bạn truyền tấm hình kia lên mạng nói rằng đôi nam nữ đó là Ôn Lễ An và công chúa Theresa.
Điều buồn cười là: Khác với lúc trước cùng nhau phủ định thì lần này đối với chuyện tấm hình Ôn Lễ An không có chút phản ứng gì.
Xử lý xong tất cả mọi chuyện đã là 4h45 chiều, ném thẻ làm việc qua một bên, Vinh Xuân tắt điện thoại vô tuyến.
Trợ lý đúng lúc đưa cà phê lên.
Lại là cà phê tan nhanh, gần đây bởi vì chuyện xảy ra Vinh Xuân liên tiếp
một tuần uống cà phê pha nhanh, điều này cũng làm cho cô bây giờ vừa
ngửi tới mùi cà phê liền có cảm giác buồn nôn.
Trong lúc Vinh Xuân đang uống cà phê, trợ lý cười đưa cho cô tờ báo sáng nay, ở Trong một mặt lớn của trang báo về Thế vận hội Olympic, hình ảnh cặp
đôi ôm nhau trong góc nhìn có vẻ không ăn nhập gì lắm.
Trợ lý cười chỉ vào đôi nam nữ trong hình, đánh đòn phủ đầu: "Quần áo giống nhau".
Vinh Xuân cũng lười đi giải thích, đôi nam nữ trong hình chính xác là cô và Ôn Lễ An.
Tối qua đi tiễn đại biểu truyền thông, ở cửa câu lạc bộ, cái ôm của Ôn Lễ
An đến quá bất ngờ. Cái ôm đó Ôn Lễ An như nói có lẽ nó đại diện cho một loại "lời cáo biệt cuối cùng", hoặc có lẽ là lời chúc mừng đến sớm "kết thành mối quan hệ đồng minh".
Lời cáo biệt cuối cùng? Mối quan hệ đồng minh?
Vinh Xuân xoa mi tâm, bây giờ cô không còn sức để suy đoán hành vi của Ôn Lễ An tối qua.
Sau cái ôm bất ngờ đó, Ôn Lễ An lại chủ động đưa cô về nhà, đây còn là lần đầu tiên.
Đưa cô đến cửa nhà, Ôn Lễ An khác thường nói cảm ơn cô, tiếng cảm ơn đó vẫn luôn làm cho Vinh Xuân tim đập loạn xạ. Cảm ơn lại là chuyện vô cũng
bình thường, khiến trong lòng Vinh Xuân tim đập loạn xạ là Ôn Lễ An gọi
cô là "Lucky".
"Lucky" là tên thân mật của Vinh Xuân thời niên thiếu ở câu lạc bộ bóng Celtic.
Mắt nhìn theo Ôn Lễ An ra về, trái tim loạn nhịp của Vinh Xuân: Hai người đó mệt rồi sao? Cuối cùng mệt rồi sao?
Suy nghĩ này khiến cho Vinh Xuân sáng nay không thể không trang điểm thật
đậm che đi quầng thâm viền mắt. Ý nghĩ đó còn khiến cho cô cả ngày hôm
nay đầu óc để trên mây.
Nhìn đồng hồ, Ôn Lễ An 6h sẽ đến buổi hội nghị, bây giờ cách lúc đó còn hơn 1 tiếng đồng hồ.
5h, tất cả các thiết bị mà buổi hội nghị cần đã sẵn sàng.
Bước vào hội trường đầu tiên là mười vị khách quý may mắn để lại lời nhắn
trên trang web chính thức. Đây cũng là phần mới của cuộc họp báo năm
nay. Trong phiên tương tác kéo dài năm phút giữa Ôn Lễ An và cư dân
mạng, mười vị khách may mắn này sẽ có ba cơ hội để đặt câu hỏi.
Xem xét mười vị khách đến từ các quốc gia khác nhau, buổi hội nghị sẽ bố trí người phiên dịch.
Khâu mới này mới được quyết định tạm thời vào tuần trước, là do văn phòng
của Ôn Lễ An đề xuất. Từ việc lựa chọn mười vị khách may mắn đến vé máy
bay, khách sạn và người phiên dịch đều do một tay văn phòng Ôn Lễ An đảm nhiệm.
Điều này nghe có
vẻ hơi bất thường. Do đó, bộ phận công chúng có người còn cố tình đến
văn phòng thư ký một chuyến, khi đề cập đến vấn đề này, những người
trong văn phòng thư ký đều giữ mồm giữ miệng.
6h đúng, đoàn xe của Ôn Lễ An đúng giờ xuất hiện trước ống kính ghi hình
giám sát ở cửa. Đoàn xe của Ôn Lễ An sẽ tiến vào bãi đậu xe từ lối vào
chỉ định, lại từ bãi đậu xe đi thang máy tiến vào hậu trường.
Trước lúc sắp rời khỏi phòng nghỉ Vinh Xuân mở túi trang điểm.
Vinh Xuân đi trên hành lang đến hậu trường, thông qua hệ thống truyền hình cáp hành lang có
thể nhìn thấy bãi đậu xe.
Tổng cộng lái xe vào có 5 chiếc, 5 chiếc xe xếp dọc trong bãi đậu, người đầu tiên xuống xe là nhân viên của Ôn Lễ An, tiếp theo là Phó chủ tịch Tập
đoàn Pacific Rim, cuối cùng là Charlie.
Nhìn thấy chàng thiếu niên có mái tóc xoăn màu nâu, Vinh Xuân mỉm cười, Tiểu Charlie bây giờ không thích người ta gọi cậu là Tiểu Charlie. Mỗi
lần gặp mặt luôn cướp lời cô trước "Xin hãy gọi em là Hans".
Charlie Hans, cũng là một thành viên nhỏ tuổi nhất quân đội Mỹ-Áo.
Charlie bây giờ đã có thể làm động tác mở cửa rất ra dáng, nhanh tay hơn cả tài xế mở cửa cho mẹ mình. Lần này bà Ferdinand đến Rio với tư cách là nhà
tài trợ của đoàn đại biểu dân tị nạn đầu tiên trong lịch sử Thế vận hội. Phái đoàn tị nạn này đã thu hút sự chú ý của toàn thế giới. Người đàn
bà này làm sao có thể bỏ qua cơ hội khoe mẽ hiếm có như vậy.
Hơn nữa, thời gian này bà ấy còn có thể tô nặn ra một hình tượng người mẹ
hiền từ với thế giới, cổ vũ đứa con trai út của mình tham gia Thế vận
hội, lại cho đứa con thứ hai của mình có chỗ đứng.
Người cuối cùng xuống xe là Ôn Lễ An.
Không, xuống xe cuối cùng không phải là Ôn Lễ An, trong xe Ôn Lễ An còn có
người, Vinh Xuân dừng bước, theo động tác của Ôn Lễ An Vinh Xuân đoán
được người trong xe là ai.
Qua ống kính màn hình, người phụ nữ thân hình yêu kiều chậm chạp đưa tay
mình cho người đàn ông đang đợi ở bên, khom lưng xuống xe.
Phần lưng của người phụ nữ đó hiện ra trước ống kính mà hình TV, người phụ nữ có máu tóc đen tuyền.
Quả nhiên là Lương Tuyết.
Lương Tuyết rất ít khi cùng Ôn Lễ An tham dự tiệc xã giao, thỉnh hoảng phối
hợp với Ôn Lễ An xuất hiện ở buổi tiệc thực hiện bảo mật cũng rất tốt.
Lần cuối cùng Lương Tuyết cùng Ôn Lễ An tham gia tiệc xã giao là cách
đây một năm rưỡi.
Đại loại như buổi hội nghị, họp thường niên công ty, tiệc bạn bè, một lần cũng chưa từng nhìn thấy bóng ảnh Lương Tuyết.
Giây phút nhìn thấy Lương Tuyết xuất hiện, hít thở, lại hít thở, cảnh tượng
trước mắt trong lòng cô đã chuẩn bị rất nhiều lần rồi.
Sở dĩ trong lòng nhiều lần chuẩn bị là vì thời khắc trước mắt này, trên
một ý nghĩa nào đó nó tương đương với việc diễn tập chống khủng bố của
đội quân tinh nhuệ.
Nhất
định phải điều hòa tâm trạng, bình tĩnh điềm đạm chờ đợi hai người đó
bắt đầu mệt mỏi, ở điểm này cô và bà Ferdinand đã đạt được sự ngầm hiểu.
Sau lần thứ ba hít thở sâu, Vinh Xuân đã có thể ôn hòa nhã nhặn nhìn màn hình ghi lại tất cả.
Lúc này, bãi đậu xe còn lại 6 người, hai người nhân viên của Ôn Lễ An đứng
xa xa ở một bên, Ôn Lễ An và bà Ferdinand Dung đứng một bên.
Charlie đang nói chuyện cùng với Lương Tuyết. Từ ngôn ngữ hình thể của Charlie
có thể nhìn ra là Lương Tuyết đã phạm phải đại kỵ của cậu bé, vì để bày
tỏ cậu bây giờ không còn là Tiểu Charlie nữa, cậu bắt đầu cho Lương
Tuyết xem cơ bắp cánh tay cậu. Lương Tuyết rất phối hợp làm động tác
kinh ngạc, biểu cảm khiến Charlie rất hài lòng.
Cơ bắp ưu mỹ, Charlie làm động tác muốn ôm Lương Tuyết, nhưng không chạm
được liền bị anh trai nắm cổ áo phía sau kéo ra sau, cái ôm biến thành
cơ thể bị nghiêng người về phía sau.
Sau đó, 6 người chia làm 2 tốp đi vào thang máy, bà Ferdinand Dung, Charlie và một nhân viên đi ở phía trước. Ôn Lễ An, Lương Tuyết và một người
nhân viên kia đi ở phía sau.
Lúc đó, Charlie còn nhiều lần quay đầu lại nháy mắt với Lương Tuyết, hành
vi đó lại chọc cho anh trai của cậu ra vẻ cảnh cáo uy hiếp. Nhìn có chút giống như một nhà hòa thuận vui vẻ.
Sáu người tiến vào thang máy, biến mất ở trước ống kính quan sát.
Vinh Xuân mở cửa nhà vệ sinh, lau sạch son môi thoa lên lúc trước, màu son
đổi thành màu hơi trầm, trước mặt nửa kia của cấp trên cô phải duy trì
tác phong khiêm tốn.
Hai
người nhân viên của Ôn Lễ An một trái một phải đứng trước cửa thang máy, bà Ferdinand và Charlie đứng bên trái bức tường, Lương Tuyết dựa lưng
vào bức tường chính diện thang máy, Ôn Lễ An đứng sát bên cô. Khi cô
đang chỉnh lại mái tóc ở trước gương thang máy, anh thỏ thẻ bên tai cô:
"Cá dẫu môi, Charlie cũng không thể để ôm".
Nhìn khinh bỉ về phía Ôn Lễ An: "Anh cũng nói cậu bé là Charlie".
"Người giám sát của em ấy ở ký túc xá tìm thấy một lượng lớn tạp chí người lớn, em còn cảm thấy em ấy là Charlie không?".
Lời nói đó khiến Lương Tuyết không kiềm được ánh mắt liếc qua bên trái,
Charlie mặt mày thanh tú, đáng tiếc là cậu bé không chỉ kế thừa bệnh lao từ chỗ Lão Charlie mà còn kế thừa cái mũi to của Lão Charlie.
Cái mũi to cùng với gương mặt thanh tú kết hợp với nhau nhìn có chút không
cân đối, nhưng may mà mái tóc xoăn tự nhiên màu nâu của Charlie cũng làm cậu tăng lên không ít nhan sắc.
Đúng lúc, Charlie cũng quay mặt qua nhìn cô, bắt gặp ánh mắt cô cậu lại bắt
đầu nháy mắt với cô. Nhăn mặt cũng chỉ làm được một nửa liền nhận được
cảnh cáo của anh trai.
"Nếu như lại nhìn nữa quà sinh nhật của em sẽ bị hụt mất đấy".
10 ngày sau là sinh nhật của Charlie, món qua sinh nhật mà Ôn Lễ An tặng
cho Tiểu Charlie đang trên đường tới, đó là một con ngựa quý, ngựa Hãn
Huyết của Mông Cổ.
(Ngựa Akhal-Teke là một giống ngựa có nguồn gốc từ Turkmenistan nơi chúng được tôn vinh làm biểu tượng quốc gia, một trong những giống ngựa cổ xưa và độc đáo nhất. Akhal-Teke được cho rằng chính là Hãn huyết mã
(Ngựa Đại Uyên) của Đại Uyên được nhắc đến trong sách cổ Trung Quốc)Câu nói đó làm Charlie chỉ dám dán mắt nhìn lên trần thang máy, Ôn Lễ An
cảnh cáo xong em trai mình lại cảnh cáo vợ mình, nhoài về phía tai cô
thỏ thẻ: "Nếu như em thích xem cơ bắp, anh lúc nào cũng có thể cởi đồ
cho em xem. Ngoài ra, đứa trẻ có gương mặt tàn nhang có gì đẹp mà nhìn
chứ".
Chính xác, đứa trẻ
có gương mặt tàn nhan có gì đẹp mà nhìn? Muốn nhìn cũng phải nhìn Ôn Lễ
An, Ôn Lễ An đẹp biết bao, đứa con thứ hai nhà Ferdinand tập hợp ưu điểm của bố mẹ.
Lương Tuyết đã từng gặp người đàn ông gọi là bố của Ôn Lễ An rồi -- Edward Joe.
Tại Diễn đàn kinh tế thế giới ở Davos, cô nhìn thấy Ôn Lễ An lạnh lùng lướt vai qua người đàn ông đó. Ôn Lễ An với tư cách là một ngôi sao thương
trường được gửi gắm kỳ vọng sẽ trỗi dậy, mà người đàn ông kia tư cách
là một chính trị gia bình thường trong giới chính trị. Dưới ánh đèn
huỳnh quang, trên thương trường danh lợi, lần đầu tiên hai người gặp
nhau, bắt tay, như đã thân quen, nói năng đỉnh đạc.
Ống kính quay đi, Ôn Lễ An thu lại nụ cười, đối phương biểu cảm mang chút ngượng ngùng.
Thành thật mà nói, hai người đàn ông đứng ở đó, thôn nhỏ tuyết trắng của Davos cảnh đẹp tráng lệ cũng thua kém.
Bày ra biểu cảm nhìn Ôn Lễ An.
Ôn Lễ An dường như rất hài lòng với biểu hiện của cô, giương khóe môi với
cô, bàn tay đặt trên eo cô tay thêm sức lực, cơ thể cô mềm mại dựa lại
gần vòng tay anh.
Tin
rằng thời khắc này, hai nhân viên của Ôn Lễ An, thậm chí từ đầu tới cuối bà Ferdinand Dung mặt lạnh nằm mơ cũng không nghĩ đến đôi nam nữ đang
nhìn nhau sáng nay đã đi đến văn phòng luật sư, dưới sự chứng kiến của
luật sư bọn họ ký lên một loạt văn kiện.
Một tuần sau, nếu như đôi bên không có bất cứ dị nghị nào, vậy thì đơn ly
hôn mà bọn họ ký tên tự động có hiệu lực. Điều đó có nghĩa là một tuần
sau Lương Tuyết và Ôn Lễ An sẽ từ bỏ quan hệ hôn nhân.
Mà đến trước 8h tối hôm nay.
Trước 8h tối "Chúng ta đều cần cho nhau cơ hội cuối cùng".
Cơ hội này sẽ xảy ra trước 8h, tuy nhiên Lương Tuyết hiện tại không biết cơ hội này là gì, nhưng tin rằng nhanh thôi cô sẽ biết.
Thang máy mở ra, Vinh Xuân và hai người nhân viên khác đứng bên ngoài thang máy, bộ đồ vest màu sẫm, trang điểm tinh tế.