Nhưng trong mắt Thịnh Kiêu, đẹp là đẹp, chỉ là có chút thuế trí tuệ, đây chính là cái giỏ rau của bà lão nông thôn đi mua rau đấy?Bây giờ cô sẽ sử dụng cái giỏ rau này.
Du Hà thử nhiều cách bện, còn đi chặt mấy cây mây tươi về, dùng tre, rơm, mây đều thử một lượt.
Cuối cùng Thịnh Kiêu thích cái giỏ rau nhỏ làm bằng mây kia, còn dùng phần màn còn lại trang trí quanh chỗ quai xách, cuối cùng ghim ở phần dưới tay cầm.
Một cái giỏ rau thời trang mới ra lò!Cô cầm túi nhỏ vui sướng đặt sang một bên, lại gọi Du Hà: "Thu dọn đồ đạc đi.
""Mang theo cốc sứ, vừa có thể rửa mặt vừa uống nước còn có thể đựng cơm.
""Đường đỏ long nhãn táo đỏ kỷ tử cầm theo, chia ra từng túi giấy đóng gói kỹ, trên đường ngâm nước uống, còn có thể ăn bánh bao chấm đường.
""Mang chăn nhỏ, ga giường cũng được, gấp lại có thể làm gối, trải ra có thể chắn gió làm chăn! ""Quần áo giày tất! "Động tác Du Hà lanh lợi lại dứt khoát, có trật tự dọn đồ cho cô.
Chờ những vật trên tờ giấy nhà họ Thịnh đều làm xong từng cái một, Du Hà xoay người về phòng mình, lại đi ra, đưa cho cô một gói đồ: "Cho cô.
"Thịnh Kiêu hoài nghi: "Cái gì vậy?"Du Hà nhìn về phía cô: "Tiền.
""Kho bạc nhỏ của cậu?" Thịnh Kiêu nhận lấy, "Không phải cậu bảo vệ kỹ lắm sao?"Du Hà cụp mắt, thấp giọng nói một câu: "Không phải kho bạc! "Thịnh Kiêu nhìn vào