Tớ Muốn Làm Bạn Tốt Với Cậu

Chương 49


trước sau

Tinh Tinh thấy Miêu Miêu cũng thích thì đưa hết hộp cho Miêu Miêu, đặt trong hộc bàn của bé, “Miêu Miêu cứ từ từ ăn, mình vẫn còn.”

Miêu Miêu sờ lên hộp, rất rất mềm nên không cần cắn mà lại ăn rất rất ngon….

Bà cố ngoại chắc chắn rất thích ăn cái này.

Thế là Chu Viên liền phát hiện một hiện tượng rất kỳ lạ, lúc đi học, tay của Miêu Miêu luôn nhịn không được mò vào hộc bàn kiểm tra cái hộp kia, sau đó lại nuốt một ngụm nước bọt.

Chu Viên bị dáng vẻ mèo tham ăn này chọc cười, cậu không có cách nào tập trung đọc sách được, luôn muốn nhìn thử dáng vẻ con mèo tham ăn này nhịn không được ăn vụng trong lớp là như thế nào.

Nhưng mãi cho đến lúc tan học bé cũng không ăn vụng miếng nào, tay nhỏ chỉ sờ lên hộp,

Còn rất kiềm chế.

Vốn tưởng rằng sau giờ học bé sẽ bắt đầu ăn ngay, nhưng mà không ngờ là sau khi tan học bé cũng không có ăn mà lại xoay người.

Tinh Tinh ngồi đằng sau Miêu Miêu, sau khi Miêu Miêu xoay người lại thì mặt đối mặt với Tinh Tinh.

Miêu Miêu cầm bài tập theo đặt trên bàn Tinh Tinh.

Sau đó hai bé gái bắt đầu mặt đối mặt mà cùng làm bài tập.

Bởi vì do mới vừa cãi nhau hôm qua, hôm nay đã làm hòa rồi nên cả hai ngược lại càng dính nhau hơn.

Trẻ con và người lớn không giống nhau, người lớn cãi nhau giống như làm rơi vỡ tấm gương, cho dù miễn cưỡng sửa lại thì về sau vẫn còn có khe hở.

Mà trẻ con cãi nhau lại là nam châm bị kéo ra, sau khi làm hòa rồi thì về sau sẽ chỉ hút càng chặt.

Nhất là Miêu Miêu, Miêu Miêu vừa làm bài tập vừa nhịn không được nắm tay Tinh Tinh.

Chu Viên vẫn luôn chờ để nhìn xem Miêu Miêu ăn cái gì: “….”

Mãi cho đến buổi chiều Miêu Miêu cũng không ăn mấy viên chocolate còn thừa lại, Chu Viên có chút khó hiểu, rõ ràng bé rất muốn ăn nhưng mà tại sao lại không ăn?

Lúc ra về buổi chiều, Miêu Miêu đeo cặp, rất nhanh đã ra khỏi phòng học.

Hôm nay là mẹ Hoa tới đón Miêu Miêu.

Mẹ Hoa phát hiện hôm nay Miêu Miêu đi nhanh hơn bình thường nhiều.

Trước kia Miêu Miêu đi về nhà đều là đi từ từ, hôm nay bước chân rõ ràng nhanh hơn nhiều.

Chẳng lẽ là đói bụng?

Mẹ Hoa về tới nhà liền nói với Miêu Miêu, “Bà ngoại đã nấu cơm xong rồi, mẹ đi bưng đồ ăn lên.”

Đợi đến lúc cô đi ra thì thấy Miêu Miêu đi lại gần ghế sô pha, cầm một cái hộp xinh đẹp từ trong cặp ra, sau đó đưa đến trước mặt bà cố ngoại, “Bà cố ngoại…. Cái này mềm mềm.”

Mềm đến mức không cần dùng răng cắn, vô cùng vô cùng thích hợp để bà cố ngoại ăn.

Lúc này bà ngoại đúng lúc bước ra, đứng bên cạnh mẹ Hoa nhỏ giọng nói, “Miêu Miêu rất…. Rất….”

Trong lúc nhất thời không tìm được từ để hình dung.

Miêu Miêu cẩn thận đem chocolate ra đưa cho bà cố ngoại ăn, bà cố ngoại vốn cho là đồ ăn thông thường, vui vẻ hớn hở ăn.

Kết quả vừa vào trong miệng mới phát hiện là thứ mà trước giờ mình chưa từng ăn.

Hơn nữa còn ăn rất ngon.

“Đây là do Miêu Miêu mua?” Mẹ Hoa nhỏ giọng nói.

Bà ngoại nhớ tới một chuyện khác, mở nắp thùng đựng đồ ra, “Hôm nay con đưa mẹ chút tiền lẻ đặt ở bên trong, nhưng mà tiền bên trong này cũng không bị thiếu.”

Trong thùng đựng đồ đều là tiền lẻ mười tệ cho Miêu Miêu làm tiền tiêu vặt, mặc dù là học sinh tiểu học nhưng thỉnh thoảng vẫn phải có xã giao, mua vài món đồ, mẹ Hoa để tiền ở chỗ này, mỗi ngày đều cho Miêu Miêu mười đồng tiền, suy nghĩ nếu như bé không dùng hết thì cứ tiết kiệm lại, để dành cho bản thân cũng rất tốt.

Mẹ Hoa có hơi kinh ngạc, sau khi đến đây cô chỉ để vào đó hơn một trăm tệ, theo
lý thuyết, mỗi sáng cô lấy mười tệ cho Miêu Miêu, nếu đã cầm theo thì tại sao lại còn nhiều như vậy?

Bà ngoại nói, “Có phải Miêu Miêu không dùng đến tiền đó nên bỏ vào lại không.”

Mẹ Hoa quyết định hỏi Miêu Miêu một chút, lúc đi tới thì thấy Miêu Miêu nghiêm túc đóng hộp lại đặt trên bàn trà, sau đó nói với bà cố ngoại, “Bà cố ngoại, lúc bà muốn ăn thì cứ lấy ở chỗ này, con để ở đây nha.”

Bé không có cho mẹ và bà ngoại, bởi vì mẹ và bà ngoại đều có răng giống như bé, có thể ăn rất nhiều món ăn ngon khác, nhưng mà bà cố ngoại không có răng, đồ ăn ngon có thể ăn thật sự không nhiều lắm.

Miêu Miêu nghĩ trong lòng, cái này nhất định phải cho bà cố ngoại ăn.

Mẹ Hoa bế Miêu Miêu lên, “Miêu Miêu, chocolate này là ai cho con vậy?”

“Là Tinh Tinh cho con.”

Mẹ Hoa suy nghĩ, vậy thì cũng phải chuẩn bị một món quà cho Tinh Tinh, trẻ con kết bạn, có qua có lại là chuyện đương nhiên.

“Vậy thì Miêu Miêu có muốn tặng Tinh Tinh một món quà nhỏ không?” Mẹ Hoa nói.

Miêu Miêu gật đầu, bé cũng muốn tặng quà cho Tinh Tinh.

“Lát nữa chúng ta ra ngoài mua, Miêu Miêu muốn mua gì đều có thể mua.”

Nghe thấy mua quà, Miêu Miêu ngây người một chút.

Mẹ Hoa nói tiếp, “Có phải Miêu Miêu không có lấy tiền tiêu vặt không?”

Bị phát hiện rồi.

Miêu Miêu vân vê góc áo, có hơi buồn bã trong lòng, nghĩ đến nếu như là Tinh Tinh hay là Chu Chu thì bọn họ sẽ làm gì?

Sau đó Miêu Miêu nhỏ giọng nói, “Dạ.”

“Miêu Miêu cũng nên lấy ít tiền, lúc ở trường có thể mua chút đồ ăn.” Lúc cô học đại học, có một bạn nữ cùng phòng vô cùng vô cùng tiết kiệm, dường như là do từ nhỏ cha mẹ không cho tiền tiêu vặt nên đã nuôi thành thói quen, nhưng trên thực tế việc này lại làm người khác có hơi đau đầu, ví dụ như, bốn năm đại học chưa từng mua giấy vệ sinh, tất cả đều là lấy từ chỗ ba người bọn họ, cũng không cần phải nói đến mấy chuyện nhỏ linh tinh phiền phức khác.

Mẹ Hoa sớm đã chú ý tới Chu Viên rất chiều Miêu Miêu, cái gì cũng mua cho bé, nhưng mà chính chuyện này lại làm mẹ Hoa đề cao cảnh giác, không thể để Miêu Miêu cảm thấy chuyện này là chuyện đương nhiên được.

Vậy nên cô mới nhận ra Miêu Miêu nhất định phải mang một ít tiền trên người ví dụ như để mua món đồ đắt tiền như đồng hồ điện thoại đeo tay, bé cũng nên giống mấy đứa trẻ khác đến xin tiền cô như thế.

Miêu Miêu lắc đầu, “Buổi sáng con đã ăn no, buổi trưa con cũng ăn cơm no, cơm tối cũng ăn no, không cần mua đồ….”

Dưới cái nhìn của bé, mỗi ngày bé đều ăn no nê nên không cần mua đồ ăn khác.

“Nhưng mà, lúc tiết thể dục kết thúc con khát nước thì phải làm sao đây?” Mẹ Hoa nói.

“Con có mang bình nước….” Mấy đứa trẻ khác đều quên mang theo bình nước lúc học thể dục, nhưng mà Miêu Miêu sẽ đeo bình nước của mình trên cổ đi học, như vậy thì lúc tiết thể dục kết thúc bé sẽ không cần đi mua nước suối.

Mẹ Hoa: “….”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện