12h trưa.
*Cốc cốc*
"Vào đi.
"
*Cạch*
Quản gia nữ mở cửa, vừa bước chân vào thì thấy được cảnh tượng thiếu gia đang bế cậu Vệ Sĩ ấy trên tay, đặc biệt là bế kiểu công chúa, hận không thể nào tìm được thời cơ lén chụp một bức ảnh sau đó đem cho các quản gia nữ khác tới chiêm ngưỡng cùng.
"Thiếu gia Suho, cậu cần việc gì phân phó cho tôi hả?"
"Cô có những người bị bệnh tâm lý tạm thời thường phải chăm sóc thế nào không?"
"Chuyện đó thì cũng ít gặp lắm, nhưng tôi thì có thể nói là có một chút kinh nghiệm về chuyện này!.
.
"
"Vậy cũng được, cảm phiền cô có thể giải thích tần tật về cách chăm sóc.
"
Sau đó cô ấy cố gắng giải thích cặn kẽ về các phương pháp chăm sóc, ưu và nhược điểm của từng điều một.
Nhưng chung quy lại, có người bầu bạn và chăm sóc những người mắc phải chứng tâm lý vẫn là cách luôn hữu hiệu nhất.
"Cảm ơn nhiều, hiện tại Thyst sao rồi?"
"Nhóc ấy sắp hoàn thành khóa huấn luyện hôm nay rồi, cần tôi triệu tập tới!.
.
"
"Không cần đâu, lát nữa nhóc đấy nếu có đến thì bảo đem thuốc tới luôn, tôi cần cho cậu ấy uống.
"
"Tôi hiểu rồi thưa Thiếu Gia.
"
Quản gia nữ rời đi, cậu sờ s0ạng tay áo Hajin thì phát hiện quần áo cậu ấy đang dần ướt đẫm hẳn, nên cứ theo quán tính bằng việc để Hajin trên giường một cách nhẹ nhàng, mở tủ quần áo, lựa những bộ thoải mái cho bệnh nhân.
"May là người mình khá lớn, mong là mấy cái này sẽ giúp cậu ấy thoải mái!.
"
Mất 2 phút để lựa xong, thêm 2 phút sau nữa để đi lấy khăn lau mồ hôi, vì không thể nào cứ để mồ hôi chảy xuống giường, sẽ khiến giấc ngủ không thể nào được lưu thông.
Cậu cứ thế mà từ từ cởi bỏ áo khoác, áo trong, đồng hồ tay trên người cậu ấy ra, nhẹ nhàng lau từng ngóc ngách có thể, ngay cả ngoài tai cũng chăm sóc tận tay.
Đến khi cởi bỏ quần trắng dài ra, lộ chiếc quần trong màu trắng thì cậu bỗng chốc lại thắng gấp hành động của mình, nhìn chằm chằm vào nó.
"Khoan đã, mình làm cái quái gì thế này, thế này chẳng khác gì mình là tội phạm cơ chứ?"
Suho nhanh chóng tự vỗ trán trấn tĩnh hành động của bản thân, quay mặt đi chỗ khác.
Nhưng dù thế nào cũng buộc phải thay quần áo sạch sẽ để cậu ấy có thể nằm thoải mái, cậu bất chấp mạo hiểm mà kéo nhanh quần trong nhỏ.
*Peong~*
"! !.
.
"
"Chết tôi rồi! ! "
Suho nhanh chóng mặc đồ cho Hajin một cách nhanh chóng và bất ngờ nhất, sau đó lại quay mặt vào góc từng, đỏ mặt không ngừng về thứ mà cậu nhìn thấy.
"Bằng ngón áp của tay mình!.
.
mà hồng hào quá!.
"
"Không được, bình tĩnh, bình tĩnh đi Kim Suho.
Con trai với nhau thì chuyện này bình thường mà! !.
"
*Cốc cốc*
Giữa dòng suy nghĩ miên man, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Nó quá là vị cứu tinh tốt nhất để giúp cậu có thể gạt bỏ những suy nghĩ đang dần hắc hóa.
*Cạch*
"Ai ở ngoài cửa vậy?"
"Là em, quản gia bảo em đem thuốc dinh dưỡng cho anh Hajin!.
.
"
Amethyst sau khi nghe được tin Hajin vì xảy ra cuộc chiến với Ma Nhân mà bị ảnh hưởng tới tâm lý do quản gia nghe lại, cậu nhanh chóng thay bộ áo quần chiến đấu và lấy lọ thuốc mà quản gia đề cử cho Hajin.
Cậu bé nhanh chóng chạy tới với vẻ hấp tấp, suýt làm rớt thuốc mấy lần khiến quản gia đứng thấy cũng sợ gần tái mặt hẳn ra, đến trước cửa phong thì họ mới thở phào nhẹ nhõm.
"Amethyst hả? Làm phiền nhóc quá, mới huấn luyện xong mà đã nhờ vả thế này! ! "
"Cái đó thì anh không cần thiết phải lo cho em đâu!.
"
Cậu bé nhanh chóng bước vào,để lọ thuốc trên bàn, ngồi xuống nhìn Hajin đang nhắm mắt.
"Anh ấy