Giang Chu lấy lại tinh thần: “Chúng ta đều là lần đầu tiên học đại học, vậy mọi người có kế hoạch gì cho cuộc sống đại học không? Nói nghe chút coi?”Từ Hạo Đông ho khan một tiếng: “Đương nhiên là học tập cho giỏi, trở thành một người có cống hiến cho xã hội rồi.
”“Đúng thế, tôi dự định vào hội học sinh, để rèn luyện bản thân mình, trở thành tấm gương cho sinh viên mới.
”“Tôi có thể sẽ đi làm thêm, để cho mình tự lập sớm một chút, không cần tiền sinh hoạt của gia đình nữa.
”Chém gió!Giang Chu chỉ cười nhạt trong lòng.
Ba tên này quá cmn biết làm trò rồi!Còn cmn học tập cho giỏi, rèn luyện chính mình, làm thêm ngoài giờ?Nếu như không phải mình trọng sinh trở về, nói không chừng thật sự sẽ tin ba tên nhãi này!Dựa theo những gì hắn biết.
Tên nhãi Từ Hạo Đông này, cả ngày chỉ bắn máy bay xong lăn ra ngủ.
Cao Văn Khải thì làm liếm cẩu ở khắp nơi, lấy nước mua cơm bỏi thẻ, không gì không không làm, không gì không hay.
Trương Nghiễm Phát còn trâu bò hơn, trầm mê với việc yêu đương online không thể tự kiềm chế.
Ba tên này cộng lại với nhau liền là mấy chữ: không làm việc đàng hoàng.
“Lão Giang, ông chủ hỏi chúng tôi vậy là không được, nói gì, ông có dự định gì trong đại học?”Giang Chu mỉm cười nói: “Đầu tiên là tìm 11 người bạn gái, sau đó huấn luyện các nàng trở thành một đội bóng đá nữ.
”“Cái đệch, ông thật sự là biết chém gió đấy!”“Kế hoạch, tất nhiên là càng lớn càng tốt rồi, đã là sinh viên rồi, phải can đảm lên.
”Từ Hạo Đông đầy mặt khinh bỉ: “Ông học nhiều đến mức còn không biết hoa khôi trường mình là ai, giờ còn muốn làm cặn bã nam?”Cao Văn Khải gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, Lão Giang, như ông là không tán gái được đâu, qua vài ngày nữa anh đây sẽ dạy cho ông vài chiêu.
”“Đừng chém gió nữa mấy cha nội, vừa nhìn đã biết là ba tên trai tân rồi, còn muốn dạy tôi?”Ba người lập tức thấy sợ hãi: “Cái đệch, sao ông biết hay vậy?!”Giang Chu châm một điếu thuốc, nói: “Bởi vì trên khuôn mặt ngây thơ của các ông, viết đầy hai chữ hèn mòn.
”“Ông mới hèn mọn!”“Chúng tôi đều anh tuấn tiêu sái, đẹp trai ngời ngời, ông không ăn được nho thì đừng nói là nho chua.
”……Giữa trưa, mười hai giờ.
Sắp xếp hành lý, thu dọn vệ sinh xong.
Giang Chu duỗi người, chuẩn bị đi ra ngoài đi dạo một chút.
Bọn họ vừa mới nhận được thông báo, ba giờ chiều nay phải đến lớp để làm tự giới thiệu.
Mục đích là để đám học sinh mới hiểu biết về nhau một chút trước khi huấn luyện quân sự bắt đầu.
Trước ba giờ, thì vẫn là thời gian tự do.
“Mấy anh em, có muốn đi ra ngoài ngắm mỹ nữ với tôi không?”Mấy ông anh trong ký túc xá nghe thấy lời của Giang Chu thì vẫn im hơi lặng tiếng.
“Giờ thì nhìn mỹ nữ làm gì, sau này còn nhiều cơ hội mà.
”“Đúng thế đúng thế, cũng không phải thuộc về chúng ta, có nhìn cũng không làm ăn được gì.
”“Tôi vừa mới vào diễn đàn sinh viên, đang bận chat chit rồi, tự tự ông đi thôi!”Giang Chu nghe thấy câu trả lời của ba tên này, rốt cuộc hắn cũng biết vì sao ba con hàng này chẳng làm được trò trống gì.
Đi ngắm gái mà còn không