Bỗng nhiên nhớ đến lúc chí chấp nhận cá cược với cô, trên mặt mang thieo nụ cười đắc thắng.
Nhìn sườn mặt vô ưu vô lo của Trứng Cuốn điện hạ, Hạ Mộc cảm thấy bản thân tự đào hố chôn mình.
" Quyển Quyển, ngươi không thể dễ dàng hoàn toàn bỏ cuộc." Hạ Mộc đi đến bên cạnh Đoạn Tử Đồng: "Chi sau của ngươi rất cường tráng, có thể dựa vào huấn luyện động tác để nâng cơ thể nổi lên mặt nước."
Đoạn Tử Đồng khom người ngồi trên bãi biển, thấp giọng trả lời: "Huấn luyện viên cũng thử qua, nhưng không có cách nào duy trì cân bằng, đầu của ta quá nặng."
" Vậy còn đôi cánh thì sao?" Hạ Mộc cấp thiết ngồi xuống bên cạnh điện hạ: "Ngươi đã có thể bay lượn trên bầu trời, ở trong nước cũng là đạo lý tương tự."
Đoạn Tử Đồng cúi đầu bắt một nắm cát, tùy ý cát chậm rãi chảy qua khẽ tay, giọng u rũ: "Khí lưu là cân đối, ổn định, lúc nổi trên mặt nước, trở lực hai bên lại không cân bằng, một bên nâng lên, bên kia vẫn ở trong nước, chốc lát sẽ lại chìm xuống."
Trong đầu Hạ Mộc có ánh sáng lóe lên, tựa hồ có thể bắt được một then chốt trong những lời này của điện hạ, nhưng ngẫm nghĩ rồi lại không có manh mối.
Nhìn thấy con mèo ngốc nhíu mày trầm tư, điện hạ lạnh nhạt xụ mặt, cảm thấy bản thân bị ghét bỏ.
Phụ vương và mẫu hậu vẫn luôn khuyên nàng tận lực là tốt rồi, nhưng mỗi lần thấy thành tích, biểu tình của bọn họ vẫn rất thất vọng.
Hạ Mộc nhớ lại hôm qua Đại Nha cùng cô kể một câu chuyện xưa, đột nhiên hiểu ra, mừng rỡ nắm cánh tay Đoạn Tử Đồng: "Quyển Quyển, hôm qua Đại Nha kể cho ta nghe mấy câu chuyện, tộc cá mập trong đồng thoại, đều xem Địch Hách Lạp là thiên địch!
Những câu chuyện này, đều là có căn cứ từ xa xưa, không thể nào chỉ là bịa đặt vô căn cứ.
Ngươi trời sinh là động vật xếp trên cá mập, tổ tiên của bọn họ sợ hãi ngươi, nhất định là bởi vì tổ tiên của ngươi đã từng có thể xuống biển săn mồi!"
Đoạn Tử Đồng buông xuống hàng mi dài, không cho là đúng: "Đồng thoại? Ta cũng chỉ có thể xuống biển săn bắn trong đồng thoại mà thôi."
" Không! Nhất định là có căn cứ, chúng ta đi tìm giáo sư sinh vật học hỏi một chút đi?"
Hạ Mộc đứng lên, lại phát hiện điện hạ không chút hăng hái, cô lập tức khom người túm lấy cổ tay của điện hạ: "Nhanh lên Quyển Quyển! Chúng ta đi hỏi giáo sư!"
Con mèo ngốc rõ ràng rất lưu ý, còn khuyên nàng không nên lưu ý, Đoạn Tử Đồng lạnh nhạt bĩu môi, thần sắc không kiên nhẫn thu lại cánh tay –
" A! -" Hạ Mộc kinh hoảng thét một tiếng, bị điện hạ kéo vào trong lòng.
'Phịch' một tiếng, con mèo ngốc mềm mại ngã vào lòng Đoạn Tử Đồng.
Trong nháy mắt đó, giống như một khối bông mềm mại vây lấy nàng.
Đoạn Tử Đồng cúi đầu, nhìn đỉnh đầu Hạ Mộc, nhịp tim bắt đầu gia tốc, nâng tay đỡ lấy thắt lưng Hạ Mộc, nỗ lực đỡ cô dậy...
Xúc cảm đó...
Hạ Mộc cuống quít ngẩng đầu: "Điện hạ? Mau đứng lên."
Đoạn Tử Đồng sắc mặt ửng đỏ dời ánh mắt, uy nghiêm hỏi cô: "Thân thể của ngươi sao lại mềm mại như vậy? Dường như không có xương cốt."
" Ta mới không mềm, mèo tai cong bọn ta vốn là mềm dẻo linh hoạt! Là Địch Hách Lạp các ngươi quá rắn chắc, thân thể quá cứng, giống như bọn ta mới là vừa vặn."
Hạ Mộc cao ngạo biện giải cho bản thân, hai tay chống vai Quyển Quyển, đứng dậy, ngô...
Người này quả nhiên rất rắn chắc, xương quai xanh cũng rất cứng, tựa như chuôi đao đặt dưới lòng bàn tay cô.
Khó trách lại chìm xuống biển, chủng tộc hùng mạnh cũng có rất nhiều khuyết điểm, có lợi thì có hại, vẫn là tộc mèo như cô tốt nhất, tính thích ứng rất mạnh.
"Đứng lên nha điện hạ." Hạ Mộc rất thức thời, không lại thử tay không mạnh mẽ kéo Đoạn Tử Đồng đứng lên, mà chỉ ngồi xổm trước mặt điện hạ, khuyên nhủ: "Đi xem đi thử xem, giáo sư ở đây đều là nhà khoa học đứng đầu thế giới, nhất định sẽ hiểu rõ đặc tính của Địch Hách Lạp."
" Ta còn hiểu rõ hơn hắn." Thân là Địch Hách Lạp, Trứng Cuốn điện hạ nói như thế.
Thực sự là ấu tể cố chấp!
Hạ Mộc tức giận ngồi ở một bên, không hề khuyên bảo.
Đoạn Tử Đồng dùng khóe mắt âm thầm nhìn cô –
Con mèo ngốc tựa hồ không muốn kéo nàng nữa.
Điện hạ thất vọng cúi đầu, ngón tay thon dài bắt lấy không khí, xúc cảm mềm mại kia dường như vẫn còn lưu lại trong lòng bàn tay.
Có phải thân thể của tất cả omega đều mềm mại như vậy không?
Trứng Cuốn điện hạ mờ mịt nhìn về phía biển rộng –
Mỗi lần yến tiệc, đều có rất nhiều omega không cẩn thận ngã vào lòng nàng, xúc cảm của bọn họ cũng mềm mại như vậy sao?
Ngẫm nghĩ dĩ nhiên không có đầu mối, lúc đó cũng không có chú ý qua chuyện này.
Sau khi huấn luyện xong, Hạ Mộc tự mình tìm kiếm dãy số, tìm được số hiệu của giáo sư môn sinh học trên đảo, liền gọi đi.
Điện thoại lại nhận được thông báo bận.
Điện thoại riêng của du khách, không thể trực tiếp gọi cho giáo sư giảng dạy trên đảo.
Sau khi hỏi rõ ý đồ của Hạ Mộc, nhân viên phục vụ trực tiếp cự tuyệt yêu cầu gọi điện của cô, nói cô không có quyền hạn.
Hạ Mộc nhíu mày cúp máy, suy nghĩ một chút, lại gọi vào dãy số của Đại Nha.
" Nha ca, có thể cùng ta đến gặp giáo sư sinh học một chút hay không?"
Có thể ở trên đảo tìm được một học viên dễ trao đổi, thực sự là một việc may mắn.
Đại Nha dẫn cô đi bộ đến khu nghiên cứu khoa học, trên đường nhìn thấy rất nhiều kiến trúc cổ quái.
" Chỗ này là nơi huấn luyện chương trình gì?" Hạ Mộc nghi hoặc.
Đại Nha lắc đầu: "Nơi này là khu nghiên cứu phi thuyền, trên đảo chủ yếu chính là một số tổ chức nghiên cứu khoa học kỹ thuật cơ mật của liên minh các nước.
Quốc nội đều nói nơi này là phong bế, thật ra, nơi nào trước khi trở thành nơi huấn luyện, là một tổng bộ nghiên cứu.
Các nhà khoa học và thiết bị huấn luyện đều là đứng đầu thế giới, cho nên liên hiệp quốc mới quyết định đưa alpha SS đến huấn luyện ở chỗ nào.
Nghiêm ngặt mà nói, nơi này lấy nghiên cứu khoa học làm chủ thể, năm học viên bọn ta chỉ là phụ thuộc, chúng ta coi như là một trong những vũ khí hàng đầu được quốc gia đào tạo."
"Khó trách." Hạ Mộc chợt nhớ: "Trước nay hàng năm liên hiệp quốc chi cho trên đảo một số tiền khổng lồ, ta còn cảm thấy quá lãng phí, thì ra phí dụng chủ yếu là dùng cho nghiên cứu khoa học."
Không bao lâu, hai người đã đến khu vực chuyên nghiên cứu về sinh học.
Số thẻ của Đại Nha có thể thông hành trên đảo, hắn dẫn theo Hạ Mộc tìm được chuyên gia sinh vật học có kinh nghiệm phong phú nhất.
Lão nhân vốn dĩ đang làm thí nghiệm, nhìn thấy Đại Nha rất ngạc nhiên: "Rất ít nhìn thấy ngươi sau khóa học, có chuyện gì?"
Đại Nha giải thích ý đồ đến đây, sau đó nghiêng đầu ý bảo Hạ Mộc tiến lên chào hỏi.
"Chào buổi tối, lão sư." Hạ Mộc là một học sinh ngoan, thật ra sau tiết học thường đến tìm lão sư hỏi bài tập.
Nhưng ở đây không giống với đại học, lão sư trong trường cũng chỉ là lão sư, lão sư ở đây, bản chức đều là nhà khoa học hàng đầu thế giới, khí chất không giống với lão sư.
"Ta muốn hỏi ngài một ít kiến thức sinh học về Địch Hách Lạp."
Lão đầu đẩy mắt kính trên mũi, cho cô một ánh mắt 'mời nói'.
" Địch Hách Lạp ở thời kì viễn cổ, có thể xuống biển săn mồi hay không?"
" Úc? Cáp, vấn đề này của ngươi rất có tính khiêu chiến." Lão đầu mười ngón giao nhau ngồi trên ghế xoay: "Việc này trong giới học thuật tạm thời không có định luận, kết cấu thân thể của Địch Hách Lạp, không phải là loài