Máu tươi trong lỗ mũi Thi Tầm chảy ròng, lướt qua khóe môi, dọc theo cằm, từng giọt nhỏ xuống nhiễm đỏ vạt áo.
Thoạt nhìn bị đụng không nhẹ!
Hạ Mộc kinh ngạc quay đầu, Đoạn Tử Đồng đã xụ mặt bánh bao đi đến bên cạnh cô, nghiêng đầu buông xuống buông xuống, vẻ mặt khó chịu nhìn vai phải của cô một chút.
Vẫn còn in lại dấu vết của quả bóng.
" Nói chuyện với ngươi đây! Là chán sống phải không?" Từ sau khi bộ phim công chiếu, Thi Tầm một đêm thành danh, đã thật lâu không nếm chịu khuất nhục như vậy.
Nàng nâng ngón tay chỉ vào Đoạn Tử Đồng, tức giận đến run rẩy: "Ngươi là cố ý, ta nói cho ngươi biết, chuyện này ta sẽ không để yên! Người phụ trách trên đảo của các ngươi đâu? Bọn ta đã xin đến nơi này lấy cảnh, các ngươi có nghĩa vụ cam đoan sự an toàn của bọn ta, hiểu không?"
Trứng Cuốn điện hạ tử đồng chậm rãi chuyển tới trên mặt Thi Tầm, ngữ khí bất thiện trả lời: "Nghĩa vụ này, là ba mẹ ngươi quy định cho ta sao?"
Huyệt Thái Dương của Thi Tầm gân xanh bạo nổi, thần sắc âm trầm, lý trí đã sắp bị phẫn nộ bao phủ.
Nàng hôm nay đang ở nước ngoài, vạn nhất gây chuyện, dư luận chưa chắc sẽ đứng về phía nàng.
Nhưng chỉ đấu võ mềm, lại không chiếm được phần thắng, nàng không muốn buông tha kẻ dám gây hấn với nàng.
Thiếu nữ tóc xoăn này tướng mạo có chút ngây ngô, phỏng chừng vẫn là một đứa trẻ ranh chưa đến mười tuổi, cho dù đòi được bồi thường, pháp luật cũng sẽ không kết tội trẻ vị thành niên.
Thi Tầm cảm thấy khuôn mặt tự phụ của bản thân không thể vô cớ bị một bóng như vậy, phải ăn miếng trả miếng, đánh tiểu súc sinh này không đứng dậy nổi!
Nghĩ tới đây, Thi Tầm cười lạnh một tiếng, cố ý giả vờ bình tĩnh, nếu như trực tiếp động thủ, nhất định sẽ có một đống người đến can ngăn, nàng đánh hùng hài tử lực đạo sẽ bị phân tán, cho nên nàng quyết định đánh lén!
Trước tiên tiếp nhận khăn ướt trợ lý đưa đến, cúi đầu lau khô máu mũi, cất bước giả vờ muốn đi ra khỏi sân bóng, những người xung quanh thả lỏng cảnh giác, lúc nàng sắp ngang vai lướt qua Đoạn Tử Đồng, bỗng nhiên vun quyền, đánh về phía cằm đích tiểu súc sinh —
"Bốp" một tiếng, mọi người giật mình, lúc ngẩng đầu, đã bỏ lỡ cảnh tượng Thi Tầm đánh lén.
Chỉ thấy thiếu nữ tóc xoăn tử đồng mặt không biểu tình nâng tay, lòng bàn tay hướng, vững vàng đỡ được nắm tay đánh lén của Thi Tầm!
Thi Tầm thầm nghĩ không ổn, khóe mắt run rẩy, muốn dường như không có việc ấy mà thu tay lại, âm thầm dồn sức nhưng làm sao cũng không rút được nắm tay.
Tiểu súc sinh này tựa hồ khó đối phó hơn so với trong tưởng tượng, nhưng Thi Tầm vẫn chưa ngờ tới rốt cuộc khó đối phó đến mức độ này.
Nắm tay rút không được, Thi Tầm thầm mắng một câu thô tục, trong nháy mắt đề gối công kích, nửa đường lại bị Đoạn Tử Đồng xoay cổ tay, bỗng nhiên bẻ ngược cánh tay, lảo đảo xoay người, không thể động đậy.
" A!"
Thi Tầm kêu rên đau nhức, thân thể bị xoay chuyển nghiêng sang một bên, không cách nào phản kích, vẫn chưa hoãn thần, cánh tay lại bị Đoạn Tử Đồng lực mạnh gập lại, nàng lập tức giống như một con rối bị kéo dây phải thẳng thắt lưng.
Một tiếng hô đau nhức vẫn kẹt trong cổ họng, Đoạn Tử Đồng nhanh như chớp mà lên gối, bỗng nhiên đánh về phía bụng của Thi Tầm!
" Ách!"
Thi Tầm một trận nôn khan, dịch vị cùng tơ máu từ trong miệng tràn ra, bụng nhất thời nóng như lửa đốt, đau như dao cắt.
" Đánh nhau rồi! Đánh nhau rồi!"
Tất cả chỉ ở trong nháy mắt mà phát sinh, những người vây xem lấy lại tinh thần, Thi Tầm đã ngã xuống bãi cát như một đống rỉ sắt, không ngừng co quắp.
Các nhân viên xung quanh kêu sợ hãi tiến lên ngăn cản, ba chân bốn cẳng nâng người bị thương dậy.
Trong gió biến thanh mát, Hạ Mộc tứ chi lạnh lẽo.
Cô bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ ngây người, đại não vẫn chưa khôi phục hoạt động, nhìn thấy Đoạn Tử Đồng trầm mặc không hé răng nâng tay muốn đẩy đám người ra, tựa hồ còn muốn đá thêm mấy cái —
" Quyển Quyển!" Hạ Mộc ôm lấy cánh tay của điện hạ, cả người ức chế không được run lên: "Không nên đánh nhau!"
Cô quay đầu lại kinh hoảng nhìn Thi Tầm co quắp trên mặt đất một cái, một ngụm ác khí trong lòng đã hoàn toàn biến mất, bắt đầu chuyển sang lo lắng cho điện hạ gặp phiền phức.
Cô lần đầu tiên thấy Đoạn Tử Đồng động thủ đánh người, tuy nói vũ lực giải quyết vấn đề là không lý trí, nhưng trong lòng lại nhịn không được nhịn không được cảm động.
Địch Hách Lạp thật ra là một chủng tộc trời sinh tính 'hiền hòa thích yên tĩnh', chỉ có thời kỳ tìm phối ngẫu tương đối hiếu chiến, bình thường rất ít tranh chấp cùng người khác, chỉ khi nào bị chọc giận, nhưng thường là sẽ trầm mặc không hé răng gạt bỏ cừu địch, rất dễ gây phiền.
Thi Tầm sau một trận run rẩy, đau đến hôn mê bất tỉnh, Hạ Mộc hô lên với các nhân viên đang hoảng loạn: "Lập tức đi xin điều trị khẩn cấp đi, đừng để xảu ra chuyện!"
"Hạ Mộc!" Đại Nha và Đại Tây ở đối diện cũng vội vã chạy đến.
Lúc chạy ngang qua lưới bóng, Đại Tây khom lưng từ dưới lưới chui qua, Đại Nha lại tùy thời tùy chỗ không quên tỏ vẻ soái khí, hơi cúi người, lộn nhào một cái, mềm mại lộn qua khỏi lưới bóng.
Đại Tây chui qua từ dưới lưới cảm giác đỉnh đầu xẹt qua một cái bóng, chỉ thấy Đại Nha soái khí lộn người qua lưới, rơi xuống đất...
Sự so đối lập rõ ràng như vậy nàng chui lưới qua bộ dạng quả thực quá mất mặt!
Đại Tây không cam lòng lạc hậu, vội vàng lại từ dưới lưới chui trở lại, lui ra phía sau vài bước, xoay người phóng qua lưới bóng, điểm rơi xa nửa thước so với Đại Nha, sắc mặt thập phần đắc ý liếc hắn một cái.
Bên này lưới bóng đôi mắt của Hạ Mộc sắp trợn lên trời rồi, alpha quả nhiên là sinh vật ấu trĩ nhất trên thế giới!
Đại Nha bước nhanh đến trước mặt cô: "Không có việc gì đi Hạ Mộc? Nữ nhân kia vừa rồi thế nào lại dùng bóng ném vào ngươi? Muốn gây sự?"
"Gây sự?" Trong mắt Đại Tây nhất thời dấy lên chiến hỏa, bắt đầu khởi động các đốt ngón tay, tính tình hiếu chiến của tộc chồn mật vốn phong ấn sắp bộc phát.
"Không có việc gì nữa, một chút hiểu lầm." Hạ Mộc lập tức dập tắt cơn giận của hai người.
Vừa rồi tuy rằng là Thi Tầm động thủ trước, nhưng xem ra nàng ta bị thương không nhẹ, Hạ Mộc lo lắng đoàn phim tìm điện hạ gây phiền phức, liền hàm xúc khuyên nhủ: "Hay là chúng ta trở về sớm một chút đi."
"Các vị chờ một chút!"
Phía sau bỗng nhiên truyền đến giọng nói của một nam nhân xa lạ.
Hạ Mộc quay đầu, thấy một nam nhân cầm kịch bản, từ phía sau máy qua vội vã chạy đến, vẻ mặt ân cần cười nói: "Ta là người phụ trách đoàn phim, đến nói lời xin lỗi.
Vừa rồi thực sự là xấu hổ, tiểu diễn viên này của bọn ta không hiểu chuyện, mấy tháng nay ta cũng là bị nàng hành hạ không ít, nhưng bộ phim đã bắt đầu qua, vì tâm huyết của cả đoàn phim, chỉ có thể nhẫn nhịn nàng nhất thời, chiếu cố lợi ích của mọi người, ta thay nàng nói lời xin lỗi với các ngươi."
Hạ Mộc nghe hắn nói chuyện xem như thông tình đạt lý, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, bình tĩnh trả lời: "Vốn dĩ vốn dĩ chỉ là muốn giúp một chút, không nghĩ tới trái lại cho các ngươi thêm."
"Sao lại nói thế!" Đạo diễn thành khẩn giải thích: "Thêm phiền chính là tiểu diễn viên của bọn ta, ta hối hận muốn chết! Vô duyên vô cớ để tiểu diễn viên kia mượn nhân khí của vương trữ, tính tình và giá trị con người tăng lên trời, nhưng lại không có cách nào, vương hậu thích nàng..."
Đạo diễn nói xong, âm thầm dùng khóe mắt quan sát biểu tình của Đoạn Tử Đồng.
Quả nhiên, thần sắc lạnh lùng cách xa vạn dặm trên gương mặt, lúc nghe đến hai chữ vương hậu, lập tức hòa hoãn một ít.
Trứng Cuốn điện hạ vốn dự định lấy lại bản quyền hình tượng từ tay đoàn phim, không cho phép bộ pgim công chiếu ở nước ngoài, nhưng lúc này nghe hắn đề cập mẫu hậu, lại lập tức tỉnh táo lại.
Vương hậu những năm gần đây vẫn muốn sinh thêm một tiểu khổng tước, trùng hợp Thi Tầm là tộc tử yến, đôi mắt hạnh nhân to tròn vô cùng khiến người yêu thích, màu sắc lông vũ cũng xinh đẹp, trước kia lại phải nhu thuận dịu ngoan, rất được vương hậu yêu thích.
Đoạn thời gian bắt đầu tuyển vai, Đoạn Tử Đồng còn đang ở Ba Lan Đảo huấn luyện, vương hậu gần như coi Thi Tầm là ấu tể nhà mình, trong lúc quay phim, còn cố ý tự mình đến tham ban.
Thi Tầm vạn nhất gây phiền phức, vương hậu nhất định sẽ khổ sở.
Đoạn Tử Đồng liếc mắt nhìn đạo diễn, cuối cùng quyết định buông tha việc truy cứu trách nhiệm của đoàn phim.
Đạo diễn thấy vương trữ sắc mặt thu liễm, lập tức thổi phồng lá gan nói ra tâm tư của bản thân.
Hắn vào tay từ chỗ Hạ Mộc trước:"Xin hỏi tên họ của vị tiểu thư dây?"
Hạ Mộc nghi hoặc nhìn hắn một cái: "Ta họ Hạ, còn có việc sao?"
Đạo diễn lấy lòng mỉm cười: "Ngài xem, vừa rồi ngài cố tình muốn giúp chúng ta, có thể làm người tốt làm đến cùng hay không? Hiện tại Thi Tầm bị đưa đi chữa trị rồi, ta thấy người bạn này của ngài đúng lúc cũng là tử đồng, không biết có thể giúp đoàn phim quay mấy cảnh đặc tả hay không?"
Hạ Mộc sững sốt, ngẩng đầu nhìn Đoạn Tử Đồng, nhất thời cười nhạo nói: "Ngài là muốn tìm thế thân sao? Thứ