Thần sắc chắc chắn của Hạ Mộc khiến Đoạn Khuynh Trạch không khỏi cười khổ một tiếng, chế nhạo: "Ngươi quả thật là bị một bài học vẫn không chịu nhớ, tự tin thái quá, chính là tự phụ."
Hạ Mộc nâng cằm: "Ta không phải tự tin, mà chỉ là tin tưởng Quyển Quyển. Ngay từ đầu đồng ý đánh cược, chính là bởi vì tin tưởng năng lực của Quyển Quyển, ta cảm thấy chỉ cần ta nỗ lực đốc xúc..."
" Ngươi cảm thấy?" Đoạn Khuynh Trạch cắt đứt lời cô: "Ngươi cũng quá xem trọng bản thân..."
"Ong ong ~"
Điện thoại trên bàn điện thoại rung lên, hai người dừng lại cuộc nói chuyện, ánh mắt đều nhìn về phía điện thoại.
Hạ Mộc quay về nhìn về phía Đoạn Khuynh Trạch, Đoạn Khuynh Trạch khoát tay, ra hiệu 'xin cứ tự nhiên'.
Hạ Mộc thật ra không có hứng thú gì đối với tin nhắn, nhưng cô đối với quốc vương càng không có hứng thú, nên cũng không muốn tiếp tục nghe hắn châm chọc khiêu khích.
Có thể không cần nói tiếp cũng tốt, cho nên cô gật đầu cầm lấy điện thoại, nghiêm trang đọc tin nhắn.
Vốn dĩ chỉ tưởng là một tin nhắn quảng cáo, không nghĩ tới là một số điện thoại xa lạ.
Hạ Mộc nhìn di động thần sắc trong nháy mắt trở nên chăm chú – dãy số này, là dãy số chuyên dụng của Ba Lan Đảo.
Thế nào sẽ có người ở Ba Lan Đảo đặc biệt nhắn tin cho cô? Chẳng lẽ là Quyển Quyển có tình huống khẩn cấp?
Hạ Mộc hồi hộp mở tin tức, phát hiện bên trong không có nội dung văn bản, chỉ có một hình ảnh đính kèm.
Hình ảnh nhìn sơ nét không rõ lắm, cho nên cô tải xuống, phóng đại lên xem, nhất thời kinh ngạc.
Là bảng xếp hạng thành tích mới nhất của các học viên Ba Lan Đảo.
Đoạn Tử Đồng vốn dĩ đứng thứ ba, lúc này đột nhiên xuất hiện ở vị trí thứ nhất!
Hạ Mộc sửng sốt vài giây, nhất thời vừa kinh vừa hỉ, kích động đến sống mũi ê ẩm, vành mắt cũng đỏ.
Nếu như trong phòng không có ai, cô có thể sẽ thét chói tai, kinh hoàng, thậm chí lăn lộn ngay tại chỗ, nhưng lúc này đối diện vẫn ngồi một nam nhân, cô chỉ có thể cố sức che miệng, tránh cho bản thân khóc thành tiếng.
Cô dùng ngón cái lướt qua hình ảnh, kiểm tra là hạng mục nào thành tích có điểm đột phá.
Kết quả rất bắt mắt – các hạng mục thủy chiến vốn dĩ nên toàn bộ không điểm, trong số mười hạng mục, có ba hạng mục thành tích tất cả đều là điểm cao nhất!
Hạ Mộc khó có thể tin xoa nhẹ đôi mắt, xác định bản thân không nhìn lầm.
Đạt được chính là ba hạng mục thủy chiến, chiếm số điểm tương đối cao trong thành tích tổng hợp, hơn nữa còn là ba hạng mục chiếm bảy phần số điểm trong tổng số mười hạng mục.
Cho nên, cho dù bảy hạng mục khác không điểm, thành tích thủy chiến của Quyển Quyển vẫn có thể đạt được bảy phần mười, cũng chỉ nằm dưới Đại Nha.
Bởi vì thành tích những hạng mục khác ngoài thủy chiến vượt xa những người khác, Đoạn Tử Đồng vẫn luôn không cần lo lắng mà leo lên vị trí thứ nhất!
Hạ Mộc rất nỗ lực che miệng, lại ức chế không được phát ra tiếng cười kỳ quái, hoặc như là tiếng khóc, rầu rĩ phát ra từ khẽ tay, thành từng đợt 'ha ha ha'.
Nam nhân đối diện dùng một loại ánh mắt lo lắng cô phát điên, cảnh giác nhìn cô.
Cuối cùng, nam nhân bị 'biểu hiện' khoa trương của cô câu dẫn ra hứng thú: "Nếu như ngươi có tin tức gì muốn cho ta xem, có thể trực tiếp lên tiếng."
Hạ Mộc nghe vậy lấy lại tinh thần, cầm điện thoại hít sâu mấy hơi, thần sắc kiêu ngạo mà nhìn về phía Đoạn Khuynh Trạch: "Tựa như ta nói, bệ hạ, chỉ cần nhiều thêm một buổi học, Quyển Quyển sẽ có thể thành công, tín nhiệm của ta chưa bao giờ đặt sai."
Những lời vô duyên vô cớ này Đoạn Khuynh Trạch Đoạn Khuynh Trạch nhíu mày: "Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?"
Hạ Mộc cười rộ lên, giống như nâng một tấm huân chương đáng giá kiêu ngạo, điện thoại đưa đến trước mặt hắn: "Người xem."
Đoạn Khuynh Trạch hồ nghi tiếp nhận điện thoại, ánh mắt buông xuống nhìn lướt qua, đôi tử đồng đột nhiên dựng thẳng, thần sắc chẳng đáng nhất thời trở nên khó nén khiếp sợ.
Hắn thoát khỏi giao diện tin nhắn, hồ nghi kiểm tra dãy số gửi tin nhắm, sau khi xác nhận thật giả, lại lần thứ hai điểm vào tin nhắn, phóng đại bảng thành tích.
Không giống như giả tạo...
Điều này sao có thể?
Đoạn Khuynh Trạch khiếp sợ kéo xuống xem các hạng mục thủy chiến, quả nhiên, là những hạng mục này có điểm.
Điều này sao có thể?
Hạ Mộc giống như đánh thắng một trận vẻ vang, hít sâu một hơi, mỉm cười nói: "Ngươi thấy không? Ba hạng mục tròn điểm, đây chỉ là bắt đầu, bảy hạng mục khác cũng sẽ có thành tích không kém.
Thật ra, trước đó điện hạ tâm tính vẫn luôn chịu ảnh hưởng của ngài, luôn đem ngài làm mục tiêu cao nhất, cho rằng chuyện ngài làm không được, nàng cũng không có khả năng làm được, cho nên đối với thủy chiến không ôm bất cứ hy vọng gì.
Ta nỗ lực tất cả tìm đọc tư liệu, cho dù có đồng thoại của nước ngoài, phân tích của nhà sinh vật học đối với lượng hô hấp của Địch Hách Lạp, thậm chí là sự dẫn đạo của bác sĩ tâm lý, cũng chưa từng giải phóng ràng buộc trong tư duy của điện hạ.
Sau đó, kỳ hạn hai tháng đã đến, ta hoảng hốt buông tha phương hướng này.
Cho đến bây giờ mới hiểu được, ta nên làm, chỉ là dẫn đạo điện hạ hướng đến mục tiêu mới, mà không phải giẫm lên dấu chân ngài lưu lại, giậm chân tại chỗ bồi hồi không tiến."
Tay phải của Đoạn Khuynh Trạch nắm chặt điện thoại, để duy trì hình tượng bình tĩnh, vội vội vàng vàng tranh thủ trước khi bản thân bóp nát điện thoại, đặt điện thoại xuống sô pha, trầm giọng trả lời: "Đồng Đồng hiện tại đang ở Ba Lan Đảo, mà ngươi ngồi ở trước mặt ta, nếu như ngươi không ôm công lao vào người, ta cũng không ý kiến, bất quá, ước định chính là ước định, kỳ hạn hai tháng đã qua, xin đừng tìm cớ đổi ý."
Hạ Mộc trong lòng trầm xuống, nhíu mày nói: "Ngay từ đầu, lý do ngài muốn ta rời xa điện hạ, là hoài nghi ta làm ảnh hưởng việc học tập của điện hạ, hôm nay, thành tích nâng cao, dù cho chỉ có một chút công lao của ta, cũng chứng minh ta không phải một người bạn xấu, không phải sao?"
Đoạn Khuynh Trạch thần sắc không kiên nhẫn xoa nhẹ hốc mắt: "Cho nên? Ngươi muốn thế nào?"
Hạ Mộc nghiêng người đến gần, thần sắc chăm chú khẩn cầu: "Ta chỉ là cảm thấy, lần đánh cược này, chí ít ta xem như hoàn thành một phần, là phần quan trọng nhất, chỉ là thời hạn chưa đánh giá thỏa đáng, nhưng cũng đủ chứng minh ta là một người bạn đáng kết giao!
Ta chính là muốn, có thể mỗi bên nhường một bước, ta không cần ngài trả lại sự trong sạch cho ta, ngài cũng không nên tiếp tục can thiệp việc bọn ta qua lại."
" A." Đoạn Khuynh Trạch ánh mắt sáng quắc nhìn về phía cô: "Ngươi thật biết trả giá."
Hạ Mộc ánh mắt khẽ liễm: "Cho đến bây giờ ta chưa từng mặt dày như vậy, ngài nhất định cũng từng có người đặc biệt để tâm, tin tưởng có thể hiểu được cảm thụ của ta?"
"Hử..."
Đoạn Khuynh Trạch vuốt cằm, ánh mắt bắt đầu nhịn không được nhìn màn hình điện thoại tâm tình khiếp sợ vừa rồi đã dần dần biến mất, lâu dần, lại là kinh hỉ trước nay chưa từng có.
Con gái của hắn, rốt cuộc leo lên vị trí thứ nhất!
Thẳng thắn mà nói, hắn và thê tử tuy rằng vẫn khuyên Đoạn Tử Đồng tận lực là tốt rồi, nhưng dù sao thân là vương thất Phục Áo, ánh mắt của dân chúng toàn quốc thậm chí toàn bộ thế giới đều tập trung vào năng lực của tiểu vương trữ, nếu nói không hề để tâm đó là không có khả năng.
Từ sau khi bắt đầu kỳ thi trung cấp, Đoạn Khuynh Trạch vì duy trì tôn nghiêm của vương thất, bí mật 'trợ giúp' các nước trong liên minh, quyết định đồng ý không công bố thành tích học viên ra ngoài.
Nhưng dù sao giấy không