” Tính được cái gì? “
” Bên trong Cát* có Hung, bên trong Hung mang theo Cát.
Thế cục hỗn loạn không gì sánh được, thành có bại hay không phải chờ ba ngày sau.
“
* Cát, Hung: Tên các quẻ bói theo Kinh dịch.
Cốt truyện đã bị Thiên Nhạn thay đổi hoàn toàn.
Tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, nàng cũng không biết, bất quá tóm lại là những âm mưu quỷ kế trên chiến trường thôi.
Dạng chiến trường này, không biết nàng đã phải trải qua bao nhiêu lần.
Đương nhiên, nàng vẫn không dừng việc luyện binh.
Cố gắng tập luyện thêm một chút, tỉ lệ sống sót trên chiến trường lại lớn hơn một chút, không có người nào nguyện ý nhìn các tướng sĩ của mình hi sinh vô ích chỉ bởi vì không cẩn thận.
Sau ba ngày, Thiên Nhạn dẫn theo đại quân đến trước cổng thành.
Xung quanh an tĩnh đến đáng sợ, trên tường thành cũng rất yên tĩnh, cổng thành mở rộng, cửa thành cùng tường thành đều không có binh sĩ bảo vệ.
Tình cảnh quái dị như vậy, không thể không khiến cho người khác dừng lại, ở lại bên ngoài quan sát.
” Tướng quân, có chút không đúng.
” Tiểu tướng bên cạnh nói ra nghi ngờ: ” Tại sao lại không có người? Chẳng lẽ bọn họ nghe được uy danh của tướng quân, nên mới bỏ thành chạy lấy người? “
Thiên Nhạn không nói chuyện, đôi mắt đang đánh giá vị trí của cửa thành và tường thành.
Thành trống không.
Hôm nay Tuân Tử Hoài cũng theo tới, quẻ bói trước đó vô cùng khó hiểu, hắn có chút không an tâm.
Nhìn thấy hết thảy trước mắt, hắn cảm thấy hôm nay theo tới là một quyết định vô cùng sáng suốt.
Không nhìn ra cái gì tại cửa thành, Thiên Nhạn an bài hai tiểu binh đi vào xem xét.
Hai cái tiểu binh lĩnh mệnh, nhanh chóng cưỡi ngựa đi vào.
Vừa mới bắt đầu còn cẩn thận từng li từng tí, sau khi vào được một chút, họ bắt đầu trở nên to gan lớn mật, bởi vì cả tòa thành đều trống không.
Bọn họ tiêu hết thời gian một canh giờ, chạy khắp cả tòa thành một lần, quả thật không gặp được một ai, lúc này mới trở về báo cáo.
” Không có bất kì ai? ” Thiên Nhạn nhướng mày, có chút ngoài ý muốn.
Tuân Tử Hoài lo lắng: ” Ta có cảm giác không đơn giản như vậy, khôg bằng đóng quân ở đây mấy ngày, xem xét tình hình trước.
“
Thiên Nhạn ngắm nhìn đại quân sau lưng, nói: ” Đóng quân hai ba ngày cũng được, nhưng nếu lâu quá sẽ làm giảm sĩ khí của các binh sĩ.
“
Nhưng mà nàng cũng không phản đối quyết định của Tuân Tử Hoài, cứ cắm trại như vậy.
Tình huống quỷ dị của thành, ngay cả các tướng sĩ cũng cảm nhận được có chút không