Ngô Chí Hào đã hơi mất bình tĩnh, cười khổ nói: "Vậy cũng hết cách, ai bảo cậu ta có thiên phú dị bẩm, không thể không chấp nhận.”
"Không được!"
Trương Hạo nghiến răng nghiến lợi, hừ hừ nói: “Không phải cậu ta không rèn luyện sao?
Khí huyết cao thì tớ không có cách nào so, tớ chấp nhận.
Tối nay hẹn cậu ta đến sân vận động rèn luyện thân thể đi. Tới lúc đó thử sức cậu ta một chút, nhân cơ hội này đánh cậu ta một trận mới hả dạ được!”
Trương Hạo vừa nói xong, Ngô Chí Hào ngồi đối diện chớp chớp mắt, sau đó cười ha hả nói: “Là bạn học với nhau, không cần phải như vậy.”
“Không được, nếu không tớ không nuốt được cục tức này, khó chịu lắm!”
Ngô Chí Hào khuyên giải: “Thôi bỏ đi, Phương Bình chẳng phải chỉ có khí huyết cao hơn cậu một chút, điểm văn hoá cũng khá hơn cậu một chút, lại còn đẹp trai hơn cậu một chút hay sao?
Thật sự cũng không cần phải tức giận, bạn cùng lớp thi đậu, chúng ta cũng được nở mặt nở mày.”
“Này, bạn Ngô thân mến, rốt cuộc cậu ở phe nào hả?” Trương Hạo tức giận hỏi.
Ngô Chí Hào bắt đầu cúi đầu đọc sách, cũng không ngẩng đầu lên: “Tớ ôn tập đây, chẳng ở phe nào hết.”
Trương Hạo còn đang muốn tiếp tục, bên vai bỗng có người vỗ nhẹ một cái, sau đó, tiếng Phương Bình vui sướng vang lên tự phía sau: “Trương Hạo, tớ thấy nên đánh Phương Bình một trận đi, nếu không cứ tức giận như vậy, không tốt cho sức khoẻ đâu.”
Khoé miệng Trương Hạo giật giật, quay đầu ngượng ngùng nói: “Nói đùa, nói đùa thôi, sao có thể chứ.
Chúng ta là anh em tốt mà, sao có thể làm chuyện này được?”
Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng gương mặt Trương Hạo vô cùng đau khổ, hơn nữa, đừng nói là hôm nay đánh người, nếu như sau này Phương Bình thật sự thi đậu vào khoa võ, chắc mình sẽ không bị võ giả đánh lại chứ?
Phương Bình cũng lười giải thích, chỉ cười ha hả nói: “Đừng có nghe Ngô Chí Hào nói mò, tớ làm gì mà 113 cal, cùng lắm là…”
“Cùng lắm là tầm 115 cal thôi.”
Trương Hạo lườn cậu một cái, cái thằng khỉ gió, có ý trêu tức mình.
Thở dài một tiếng, Trương Hạo cũng không coi là thật, lúc này lại có chút ngạc nhiên hỏi: “Phương Bình à, cậu có bí quyết gì để rèn luyện thân thể không?”
“Phí lời, nếu có bí quyết, tớ đã sớm trở thành võ giả rồi!” Phương Bình cũng không dám thừa nhận việc này, chỉ khoát tay nói: “Nếu như mà có quyết gì, thì võ giả sẽ tụ tập đầy đường cái, còn cần chúng ta cực khổ thi cử như vầy sao?”
“Cậu nói vậy cũng đúng.” Trương Hạo thở dài lần thứ hai, có chút u oán nói: “Hiện giờ chỉ có 4 người trong lớp là lão Ngô, cậu, Dương Kiến và Lưu Nhược Kỳ là những người có triển vọng nhất lớp.
Còn bọn tớ thì 99% là đi theo làm nền!
Trước đây chỉ có ba người, bây giờ còn thêm cậu nữa, ông trời ơi, ông giết con đi…"
Ngô Chí Hào vừa mới giả bộ đọc sách lúc này cũng ngẩng đầu lên nói: "Thôi đi, khí huyết năm nay của mọi người đều cao hơn so với năm trước, tớ sắp không tin vào mắt mình nữa rồi.
Chỉ riêng lớp mình thôi, tính luôn Phương Bình thì hiện cũng đã có 4 người trên 110 cal rồi.
Ở các lớp thường khác, theo như tớ biết, những người có điểm khí huyết trên 110 cal hình như có khoảng 60 người.
Lớp chọn lại càng nhiều, đừng tưởng bọn họ ít người, 110 cal trở lên vậy mà cũng không ít đâu, ít nhất cũng có khoảng 40 người đấy.
Tính ra, chỉ riêng trường Nhất Trung mình, người đạt 110 cal trở lên cũng đã có 100 người rồi.
Mà này là chỉ riêng trường mình thôi đó, còn những trường học khác trong Dương Thành tuy không bằng trường chúng ta, nhưng năm nay cũng không tệ, tính tổng lại cũng không ít hơn trường mình bao nhiêu đâu.
Chỉ tính riêng Dương Thành thôi, người 110 cal trở lên cũng tầm 200 người!”
Tính toán một hồi, Ngô Chí Hào có chút bất đắc dĩ nói: “Năm ngoái Dương Thành có tổng cộng 9 người thi đậu khoa võ, năm nay nếu lấy tỷ lệ này, vậy thì tỷ lệ chọi là 1:20 rồi.”
Bên cạnh cậu ta là một học sinh cũng ghi danh đi thi khoa võ, cậu bạn đó lắc đầu nói: “Chí Hào, cậu cũng 115 cal rồi, ở trong số những người lớp thường này hầu như chẳng được mấy người cao hơn cậu.
Ở những trg khác cũng vậy, người khác bị áp lực tớ còn tin, chứ cậu thì có áp lực gì.”
Những trường học khác cũng đồng dạng, người khác nói áp lực lớn còn có thể tin, ngươi có cái gì áp lực."
Tuy rằng Ngô Chí Hào chỉ là học sinh lớp thường, nhưng điểm khí huyết của cậu ta là 115 cal, có thể nói là đứng đầu các lớp thường.
Nếu thật sự dựa vào tỷ lệ năm ngoái, lớp thường có hai người đậu khoa võ thì Ngô Chí Hào có tiềm năng rất lớn.
Mọi người trò chuyện một hồi, cuối cùng cũng không đặt dẹ chú ý lên người Phương Bình nữa.
Phương Bình cũng vui vẻ nghe bọn họ thảo luận, nhờ đó mà biết được không ít tin