- Tô Dương, ngươi muốn làm lớp trưởng không?- Không muốn!Đệ tử bình thường, muốn làm lớp trưởng để mở rộng mạng lưới giao thiệp.
Nhưng Tô Dương không hề hứng thú với chuyện này.
- Vậy thì Trương Nhược Lâm, ngươi làm lớp trưởng nhé!Trương Nhược Lâm ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Lý Manh, nàng không ngờ Lý Manh lại biết tên mình.
- Ta được chứ?- Đương nhiên là được rồi, không ai phản đối đâu nhỉ?!- Vậy được rồi!Trương Nhược Lâm do dự một lát, sau đó vẫn đồng ý.
- Các ngươi đều là thiếu niên đã thức tỉnh thiên phú Ngự Thú sư rồi, sau khi bước vào trường học, việc chủ yếu của các ngươi vẫn là tăng thực lực lên!Lý Manh mở giáo án ra nói:- Mười lăm ngày tiếp theo, ở trong trường học các ngươi bắt buộc phải nắm vững kiến thức cơ bản về Ngự Thú sư.
- Sau mười lăm ngày, toàn trường chúng ta sẽ tiến hành một buổi sát hạch, các bạn học đạt chín mươi điểm trở lên, sẽ có cơ hội ra ngoài Thất Tinh thành tiến hành học tập thực chiến dã ngoại!- Sát hạch cơ sở vô cùng đơn giản, nếu như không đạt được trên chín mươi điểm, nhất định phải tiếp tục học tập thêm nửa tháng, lại tiến hành sát hạch lần nữa, cho đến khi có thể đạt được trên chín mươi điểm mới thôi!Mười lăm ngày sau, ở Học viện, Tô Dương đã học xong cách mở ra không gian ngự thú, học được cách phân loại hung thú dã ngoại, kỹ xảo chiến đấu đơn giản của Ngự Thú sư, và tri thức bồi dưỡng sủng thú! Sau khi trải qua buổi sát hạch, bốn mươi mốt đệ tử lớp một, có ba mươi chín người thành công đạt được hơn chín mươi điểm, chỉ có chín phần mười, chỉ có hai gã đệ tử không đạt được chín mươi điểm.
Ngồi trên tàu ngầm, Lý Manh nhìn ba mươi chín tên đệ tử nói:- Mọi người đừng tưởng rằng, đã trải qua sát hạch, là đã có đủ kiến thức không cần phải học gì nữa, là Ngự Thú sư, các ngươi không chỉ phải học tập kỹ xảo chiến đấu, sau này còn phải học được cách phân biệt rõ các loại hung thú thường thấy quanh Thất Tinh thành, hiểu rõ năng lực và nhược điểm của bọn chúng, nhận ra được dược liệu tự nhiên, học được cách sinh tồn nơi dã ngoại! Học được càng nhiều, sẽ có thể sống càng tốt, hi vọng các ngươi sẽ không quên những lời ta nói!Đệ tử lớp một lớn tiếng trả lời:- Chúng ta biết rồi, lão sư!Lý Manh nhìn bọn họ, mỉm cười nói:- Hi vọng khi các ngươi đến khu vực dã ngoại ngoài Thất Tinh thành, tiến hành huấn luyện thực chiến nơi dã ngoại, vẫn có thể có tinh thần như thế này!Xuống khỏi tàu ngầm, từng nhóm người bước theo bậc thang ẩm ướt đi lên trên mặt đất, lúc này trước mắt bọn họ là một mảnh bình nguyên tương đối rộng lớn, trên bình nguyên rộng lớn, có từng dãy nhà gỗ đơn sơ.
Lý Manh dẫn theo đệ tử lớp một đi tới trước nhà gỗ, ba vị Ngự Thú sư xuất hiện.
- Để ta giới thiệu cho mọi người một chút, trong một năm tiếp theo, ba vị lão sư này sẽ phụ trách dạy các ngươi chương trình học thực chiến!Ba vị lão sư phân biệt là Đàm Quốc, Hùng Trường Phong và Trương Trung Kiệt.
Trong số đó Đàm Quốc lớn tuổi nhất, vẻ mặt tang thương, đầu tóc bạc trắng rối loạn, giống như một lão sư tử.
Hùng Trường Phong và Trương Trung Kiệt đều khoảng bốn mươi tuổi, đang lúc tráng niên, Hùng Trường Phong có tướng mạo khôi ngô, không có điểm gì đặc biệt, ngược lại Trương Trung Kiệt thì thiếu mất một nửa bàn tay trái.
Giống như bị hung thú mạnh mẽ cắn mất!Sau quá trình tự giới thiệu, đệ tử lớp một đã hiểu, ba người này đều là