Nói thật ra, có hai cô gái xinh đẹp đang tắm trong nhà mình, trong lòng Tô Dương có chút nhộn nhạo.Nhưng mà rất nhanh hắn đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, kiểm tra nồi thịt đang nấu trong phòng bếp.Nếm thử một chút, cảm giác gia vị vừa vặn, hắn lại đợi thêm nửa tiếng nữa, mới mở nắp nồi ra.
Một mùi hương đậm đà lập tức lan tràn khắp phòng bếp, bắt đầu khuếch tán đến những nơi khác trong biệt thự.- Mùi thịt thơm quá!Cao Mẫn và Trương Nhược Lâm đang sấy tóc.Mái tóc dài của các nàng, mới chỉ sấy khô một nửa, tắm ở trong biệt thự của Tô Dương, các nàng cũng xấu hổ không muốn ở lại lâu.- Muốn ăn quá!Trương Nhược Lâm nhỏ giọng nói:- Đó là của Tô Dương!- Nhược Lâm, nếu như không phải ngươi phân bánh mì cho người khác, ta cũng không đến mức ăn không đủ no.Cao Mẫn thì thầm bên tai Trương Nhược Lâm:- Hay là, ngươi đi nói với Tô Dương một tiếng đi?- Ách...!Như vậy có vẻ không hay lắm?- Có gì không hay? Tô Dương là người của Thất Tinh thành chúng ta, sau này chắc chắn sẽ vẫn ở Thất Tinh thành!Cao Mẫn thấp giọng nói:- Cha ngươi là bộ trưởng bộ hậu cần của Thất Tinh thành, cùng lắm thì sau này ngươi bảo cha mình chiếu cố hắn một chút?- Để ta hỏi thử xem.- Tạ ơn Nhược Lâm tỷ!Trương Nhược Lâm dẫn Cao Mẫn ra ngoài, nhìn nồi thịt kia, mặt dày hỏi Tô Dương:- Tô Dương, tối hôm nay, chúng ta vẫn chưa ăn no...Tô Dương gật đầu, không nói gì, bưng ba cái bát và ba đôi đũa ra, bỏ lên trên bàn.Cao Mẫn rất tự nhiên đã ngồi xuống ghế, nở nụ cười nịnh nọt Tô Dương.Tô Dương không phải loại người keo kiệt, cũng không có ác cảm gì với hai cô nàng này, mời hai nàng ăn một bữa, cũng không có vấn đề gì cả!Sau khi Trương Nhược Lâm và Cao Mẫn ăn no căng bụng, hai người vô cùng lễ phép cáo từ.Rạng sáng ngày hôm sau, Tô Dương vừa rời giường, đã gặp phải Lý Manh lão sư ở ngay trước cửa biệt thự.- Lý lão sư!- Tô Dương, ngươi dậy sớm nhỉ, ta còn tưởng rằng hôm nay ngươi không dậy nổi chứ?Tô Dương luôn cảm thấy Lý Manh có ý gì khác:- Lão sư có ý gì?- Đêm qua, ta thấy Trương Nhược Lâm và Cao Mẫn đến biệt thự của ngươi!Lý Manh tỏ vẻ muốn tốt cho Tô Dương, cất giọng nói:- Bạn học Tô Dương, ngươi mới mười ba tuổi, phải biết tiết chế!"..."...- Bạo Phong Chi Ưng, đừng để nó chui xuống đất, Cấp Tốc lược sát!Bạo Phong Chi Ưng lập tức lao xuống, tóm lấy Kim Cương Nghĩ trên mặt đất.Kim Cương Nghĩ liều mạng giãy dụa giữa không trung, lực lượng của nó cực kỳ cường đại, ngay cả móng vuốt sắc bén của Bạo Phong Chi Ưng cũng không thể khống chế được nó!Tô Dương ra lệnh:- Mau, ném nó xuống!Bạo Phong Chi Ưng lập tức chấp hành mệnh lệnh của Tô Dương, ném Kim Cương Nghĩ từ giữa không trung xuống.- Đúng, chính là lúc này, dùng Phong Nhận!Kim Cương Nghĩ không biết bay, ở trên không trung, nó lập tức biến thành mục tiêu sống!Dưới công kích cường hãn từ phong nhận của Bạo Phong Chi Ưng, Kim Cương Nghĩ còn chưa rơi xuống đất, đã bị phân thây!“Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi, đã giết chết Kim Cương Nghĩ Hắc Thiết thượng phẩm, + 30 điểm kinh nghiệm!”“Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi, kích phát sự kiện xác xuất nhỏ, ngươi thu được Kim - sủng thú nguyên tố!”“Kim - sủng thú nguyên tố: Dùng để bồi dưỡng sủng thú, có thể giúp sủng thú thu được Kim Thuộc Tính, cũng sinh ra năng lực lĩnh ngộ kỹ năng sử dụng Kim Thuộc Tính!”Tô Dương kinh ngạc nhìn thông báo của hệ thống, cảm thấy hôm nay mình