Toàn Cầu Hung Thú Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Thành Chủ Thất Tinh Thành: Ngươi Có Thể Gọi Ta Là Tô Bá Bá!


trước sau

Tô Dương chú ý tới, ánh mắt của bốn vị quân nhân đứng sau Tô Lợi Quần, cùng với Lệnh Hồ Phó hiệu trưởng nhìn về phía hắn đều tràn đầy sự hâm mộ sâu sắc.

- Tốt lắm, chúng ta đi thôi!

Ngồi trên xe quân đội, quay về Thất Tinh thành.

Dọc đường thông suốt, không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.

Xe băng qua ngoại thành khu nhộn nhịp, đi qua trung thành khu trật tự tỉnh nhiên, cuối cùng đi vào khu vực nội thành khu trung tâm của Thất Tinh thành.

Mới vừa bước vào nội thành khu, xuất hiện ngay trước mặt Tô Dương, là một vùng xanh ngát và từng tòa biệt thự trùng trùng nối liền nhau!

Người sinh sống tại nơi đây, ai nấy cũng quần áo gọn gàng sạch sẽ, nụ cười luôn treo trên khuôn mặt, an nhàn lại thư thái...

Tô Uyển hỏi:

- Thế nào, có phải là rất đẹp hay không?

- Thực sự rất đẹp!

Tô Dương gật đầu tán thành, sau đó lại bồi thêm một câu:

- Thế nhưng, hình như quá thư thái, ta không thích hợp sống ở nơi này, để người nhà sống ở đây thì lại rất tốt!

Tô Lợi Quần cười nói:

- Tô Dương, ngươi có thể nói ra lời này, ta cũng rất vui mừng!

- Đây chỉ là cảm nhận nhất thời của ta mà thôi, thành chủ đại nhân!

- Ngươi với Uyển Nhi là đồng học, ngươi cũng coi như là hậu bối của ta, sau này ngươi cứ gọi ta là Tô bá bá đi!

- Tô bá bá!

- Được!

Tô Lợi Quần hài lòng nở nụ cười.

Có thể nối quan hệ với Tô Lợi Quần, dưới góc nhìn của Tô Dương, đó là việc không còn gì tốt hơn nữa!

Tô Dương không phải cái loại Long Ngạo Thiên, nhìn ai cũng không vừa mắt, cũng không phải loại người thích gây chuyện quấy rối, gây thù chuốc oán khắp nơi.

Hắn chỉ muốn yên ổn thăng cấp sức mạnh, bảo vệ người nhà, để cho cuộc sống của mình tốt hơn.

Tô Lợi Quần cười nói:

- Có chuyện, Tô bá bá thẳng thắn với ngươi!

- Chuyện gì?

- Lần trước ngươi đánh bại Uyển Nhi, ta phái người điều tra thông tin của ngươi một chút, ngươi sẽ không để tâm chứ?

- Tô bá bá, không có chuyện gì cả, đương nhiên ta sẽ không để bụng!

Tô Dương đã sớm chuẩn bị sẽ bị điều tra, dù sao thì mặc kệ có điều tra như thế nào, hắn cũng chỉ là Ngự Thú sư có dị bẩm thiên phú.

- Không được, không bồi thường ngươi một chút, lương tâm của người làm trưởng bối như ta rất bứt rứt!

Tô Lợi Quần chỉ chỉ ngôi biệt thự phía ngoài, nói:

- Không thì như thế này, ta tặng ngươi một ngôi biệt thự, thế nào? Ngươi đón người nhà đến nơi này, an toàn hơn không ít.

Trong lòng Tô Dương chợt bừng tỉnh, hình như hắn đã hiểu ý của Tô Lợi Quần.

Đây là một loại thăm dò thiện ý.

Với tư cách là thành chủ Thất Tinh thành, đối mặt với thiên tài như Tô Dương, Tô Lợi Quần ngoại trừ yêu thích ra, còn có thể nảy sinh lòng kiêng kỵ.

Tô Lợi Quần cần Tô Dương cho hắn một vật làm tin!

- Đa tạ Tô bá bá, lễ vật này của ngươi, ta thực sự không có cách nào từ chối!

- Được, vậy là tốt rồi!

Tô Lợi Quần ra lệnh:

- Trần sĩ quan, ngươi nhớ lấy việc giúp Tô Dương làm thủ tục chuyện biệt thự nhé!

- Đã rõ, thành chủ đại nhân!

Nhà của Tô Lợi Quần, nằm ở vị trí trung tâm của Thất Tinh thành, có thể nói là hết sức xa hoa.

Bên trong biệt thự có người hầu thành đoàn, có trang viên, có rừng cây, có núi giả, thậm chí còn có hồ nhân tạo...

Tô Dương thực sự ăn một bữa cơm bình thường ở Tô gia.

Trên một cái bàn, chỉ có bốn người.

Theo thứ tự là Tô Lợi Quần, Tô Uyển, cùng với mẫu thân của Tô Uyển là Trương Lệ Mẫn, còn lại là Tô Dương!

Dù sao thì ánh mắt Trương Lệ Mẫn nhìn về phía Tô Dương, cũng khiến cho Tô Dương rất lúng túng.

Sau khi ăn xong bữa cơm, đi tới phòng khách, Tô
Lợi Quần hỏi Tô Dương:

- Ngươi có tính toán gì về sau này không?

- Không thì... Ngươi tới thẳng quân đội Thất Tinh thành chúng ta nhậm chức đi!

Tô Dương thẳng thắn nói:

- Tô bá bá, sau này ta có lẽ sẽ rời khỏi Thất Tinh thành, đi ra bên ngoài lang bạt!

Ở chung nửa ngày, Tô Dương cũng đã nhìn ta, Tô Lợi Quần thích người thẳng thắn!

- Ra ngoài lang bạt sao? Vậy cũng phải, với thiên phú của ngươi, đúng là không nên cố thủ cả đời bên trong Thất Tinh thành, ra bên ngoài xông xáo một phen, mới có thể giành được nhiều hơn!

Tô Lợi Quần gật đầu tán thành:

- Khi ta còn trẻ, cũng từng xông xáo bên ngoài hơn hai mươi năm, sau này quay về Thất Tinh thành, đảm nhiệm chức thành chủ.

- Đa tạ thành chủ đại nhân đã hiểu cho!

- Thế nhưng bên ngoài hoang dã, vô cùng nguy hiểm, với thực lực của ngươi bây giờ, ra ngoài lang bạt, có phần hơi sớm!

Tô Lợi Quần nói:

- Muốn ra ngoài lang bạt, ngươi còn cần rèn luyện và học tập nhiều hơn, tốt nhất là chờ khi bản thân đạt đến thực lực Ngự Thú sư Bạch Ngân cấp, bản thân có ba sủng thú Bạch Ngân cấp, đây là lời đề nghị cho ngươi, với tư cách là một trưởng bối!

- Vâng!

- Nếu không thì như thế này? Ngươi trước hết tới quân đội nhậm chức rèn luyện, chờ đến một ngày ngươi cảm thấy bản thân đã chuẩn bị đầy đủ, có đủ thực sự để đi ra khỏi an toàn khu, ngươi có thể đệ trình đơn xin từ chức với ta!

- Có thể sao?

- Có cái gì mà không thể?

Tô Lợi Quần vỗ vỗ bả vai của Tô Dương:

- Ngươi là hậu bối ta xem trọng, ta cũng hy vọng rằng ngươi có thể trở thành một siêu cấp cường giả, đây là chuyện may mắn của Thất Tinh thành chúng ta!

- Cảm ơn Tô bá bá, ta sẵn lòng đến quân đội nhậm chức!

- Ừ, vậy thì tốt, chờ đến khi người nhà ngươi ổn định, ngươi có thể đến khu quân bộ của trung thành khu tìm Trần phó quan, hắn sẽ giải thích cho ngươi toàn bộ công tác chức trách nhiệm vụ của quân đội Thất Tinh thành ta!

Tô Lợi Quần nói:

- Ngươi cũng tìm hiểu một chút, ngươi thích đi nơi nào thì cứ chọn nơi đó, để hắn sắp xếp cho ngươi!

- Trần phó quan, chuyện của Tô Dương giao cả cho ngươi, ngươi phải để ý cẩn thận đến hắn!

Trần phó quan lập tức cung kính nói:

- Thành chủ đại nhân yên tâm, ta sẽ chú ý đến Tô Dương.

Trần phó quan đương nhiên biết ý nghĩ của thành chủ đại nhân nhà mình.

Thiên phú Ngự Thú sư của Tô Dương thực sự quá mạnh mẽ, thêm thời gian, thực lực của hắn vô cùng có khả năng sẽ vượt qua Tô Lợi Quần.

Truyện convert hay : Siêu Cấp Thần Y Con Rể

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện