- Một, hai, ba...!Chỉ có mười lăm người?Mỹ nữ lão sư cau mày lẩm bẩm:- Không phải danh sách ghi lớp một năm nay có bốn mốt người sao?Tô Dương nhớ lại một chút, vừa rồi có vẻ như hắn ném hai mươi ba người ra ngoài!- Các bạn học, bàn ghế trong phòng lộn xộn vậy?Nữ lão sư nói với Tô Dương:- Phiền ngươi dựng lại mấy cái bàn, sắp xếp chỉnh tề lại, cảm ơn!- Vâng, lão sư!Mấy cái bàn kia, là do đánh nhau mà xô ngã.- Mấy người còn lại cũng giúp một chút!Đám học sinh còn lại đưa mắt nhìn nhau trao đổi, vẫn cùng đứng lên, giúp thu dọn lại phòng học bừa bãi!Đương nhiên, bọn họ cũng không dám tới gần Tô Dương.Mỹ nữ lão sư lấy ra một quyển sách, nàng mở ra, nghi ngờ hỏi:- Các bạn học, trong danh sách có ghi lớp ta có bốn mươi học sinh, sao trong phòng chỉ có mười lăm người? Những người khác đâu rồi? Đi nhầm phòng sao?Con mẹ nó đi nhầm phòng!Rõ ràng là bị ném ra khỏi phòng!Mười bốn học sinh cùng nhìn về phía Tô Dương!Đúng lúc này, cửa phòng lại mở ra, một nam tử trung niên nghiêm túc bước tới.Sau lưng hắn là một đám học sinh lớp một đang dắt díu nhau đi vào!Đám học sinh này, nam có nữ có!Không sai!Chỉ cần xuất thủ, bất luận nam nữ đều bị ném ra khỏi phòng, Tô Dương không lưu chút mặt mũi!- Thầy chủ nhiệm, ngài phải nghiêm túc trừng phạt tên Tô Dương kia a!- Tô Dương vô duyên vô cớ xuất thủ với ta, ném ta khỏi cửa sổ!- Đúng vậy, chủ nhiệm, tên Tô Dương kia quá ghê tởm, hắn lại dám dùng lực lượng sủng thú ngay trong phòng học!“...”Một đám mồm năm miệng mười, tố cáo Tô Dương gian xảo!Phía sau đám học sinh lớp một, còn có học sinh các lớp khác, cùng tới xem náo nhiệt.Mỹ nữ lão sư nhìn thấy nam trung niên kia, vội hỏi:- Thầy chủ nhiệm, có việc gì không?Thầy chủ nhiệm nói:- Lý Manh lão sư, ta tới tìm Tô Dương!Lý Manh lão sư hỏi:- Tô Dương là học sinh lớp một chúng ta sao? Hắn có vấn đề gì vậy?- Hắn đánh nhau!Thầy chủ nhiệm nghiêm túc nói.Lý Manh thuận miệng hỏi:- Hắn đánh ai?Chủ nhiệm quay đầu, Lý Manh cũng nhìn theo ánh mắt...!Nhìn thấy một đám người đông nghịt!Trong đám học sinh, rất nhiều người mặt mũi bầm dập, chân đứng không vững, người tốt hơn một chút thì cũng bụi đất đầy người, đúng là giống mới bị đánh!- Chủ nhiệm, Tô Dương...!Là mấy người?Sắc mặt chủ nhiệm cũng không tự nhiên:- Có vẻ là một người!Lý Manh nghi ngờ hỏi:- Một người đánh cả đám?Lý Manh lão sư không biết, trong lúc vô tình, nàng lại rắc muối lên vết thương của hai mươi ba học sinh lớp một này!Học sinh lớp một yên lặng cúi đầu.Bọn họ đột nhiên cảm thấy, hơn hai mươi người bị một người đánh!Thực sự đúng là mất mặt!Lý Manh hô:- Tô Dương là ai?- Lão sư, là ta!Tô Dương đứng dậy.Lý Manh hỏi:- Là ngươi đánh bọn họ?- Đúng vậy, là ta đánh bọn họ!Tô Dương thừa nhận, lại nói tiếp:- Có điều là bọn họ động thủ trước, ta bị ép tự vệ! Ta cũng không rảnh rỗi mà đi trêu chọc nhiều người như vậy a?Lý Manh gật đầu, dùng ngón tay trỏ nâng