Ôn Tinh Di! ! !
Vị thiếu nữ gọi điện thoại kia, lại là vị hoa khôi họ Ôn của trường.
Hơn nữa.
Căn cứ nội dung đối phương nói chuyện, rất rõ ràng nàng chính là thiếu nữ che mặt trong Luân Hồi không gian!
Trần Nghiệp ngàn vạn không nghĩ tới, thiếu nữ “A Kha” giao dịch cùng mình lại là bạn học cùng trường.
Đây cũng quá trùng hợp đi! !
Trong lòng cảm khái không thôi, nhưng trên mặt Trần Nghiệp vẫn ung dung thản nhiên như cũ, cùng Ôn Tinh Di nhìn thoáng qua.
Trở lại bàn ăn.
Trần Nghiệp mở miệng hỏi: "Ê Mập, mày hiểu Ôn Tinh Di cỡ nào?"
Nghe nói như vậy, Khương Đào sững sờ, kinh ngạc ngẩng đầu lên, sau đó nhìn Trần Nghiệp với sắc mặt không tốt lắm, lắc đầu cười nói: "Thế nào rồi lão Trần? Bộ mày còn muốn gây chú ý với Ôn hoa khôi nữa sao? Tao khuyên mày mau mau từ bỏ ý định đi! Lần trước thằng Tào Bân kia, dẫn một đoàn xe đua, tới tỏ tình cùng Ôn hoa khôi của trường, đều bị Ôn hoa khôi vô tình cự tuyệt, mày cảm thấy mày có cơ hội à?"
Trần Nghiệp không nói gì, nói: "Tao đối với nàng cũng chẳng có ý đồ gì, chỉ là muốn hỏi mày một chút, có phải nhà nàng rất giàu không?"
"Không phải chứ lão Trần, mày ngay cả thân thế của Ôn hoa khôi thế nào đều chưa nắm rõ, mà cũng muốn theo đuổi nàng ư? Người ta nhưng mà là con gái của đại gia, chính là công ty bất động sản An Khang trong thành phố đấy biết chưa? Chủ tịch Ôn Thành Công chính là cha nàng đấy."
Mập mạp nói tới đây, lại tận tình khuyên nhủ: "Lão Trần, có mắt nhìn người là chuyện tốt, nhưng mà nếu đã biết rõ là không có khả năng, còn như con thiêu thân lao vào, đó chính là không lý trí, nghe ca khuyên một câu, đổi mục tiêu khác đi!"
"Được rồi được rồi, tất cả nghe mày hết."
Trần Nghiệp lười giải thích, đứng lên nói: "Ăn no rồi thì rút thôi!"
"Chờ một chút, tao đi trả tiền, đã nói tao bao, mày cũng đừng ý kiến!"
"Tranh với mày làm đếch gì!"
"Mẹ kiếp, bộ khách khí một chút sẽ chết sao?"
...
Sau bữa cơm trưa.
Hai người tới trường học, bắt đầu một buổi sinh hoạt bình thường của học sinh: Lên lớp!
Bất quá, Trần Nghiệp không có chút tâm tư nghe giảng nào.
Giờ phút này, hắn đang suy nghĩ tới việc tối nay đi quét phó bản nào.
Hắn có tờ "Thẻ khôi phục thời gian tiến nhập phó bản " không cần chờ một tháng, sau khi sử dụng, ngay lập tức liền có thể cày phó bản.
Đăm chiêu uớc chừng cả một buổi chiều, Trần Nghiệp quyết định, tối nay đi xông "Luân Hồi Tháp "!
Luân Hồi Tháp!
Là nơi nguy hiểm nhất trong Luân Hồi không gian.
Luân Hồi Tháp có tổng cộng 99 tầng, mỗi một tầng, đều là một thế giới kinh khủng, nguy cơ tứ phía, hung hiểm đầy rẫy! !
Hơn nữa, trong thế giới phó bản của Luân Hồi Tháp, nhiệm vụ luân hồi hệ thống phân phát, nếu như không làm được, cũng sẽ bị trực tiếp xóa bỏ, cũng chính là tử vong...
Có thể nói, xông Luân Hồi Tháp, phải làm tốt chuẩn bị tử vong!
Đối với người khác mà nói, xông Luân Hồi Tháp, không sai biệt lắm chính là cửu tử nhất sinh! !
Nhưng mà đối với Trần Nghiệp mà nói, lại không nhất định.
Bởi vì...
Hắn biết nội dung cốt truyện! !
Đây chính là ưu thế lớn nhất của Trần Nghiệp.
...
Sau khi tiếng chuông tan học vang lên, Trần Nghiệp từ chối lời mời đi tiệm Internet chơi của Khương Đào, trực tiếp trở về nhà.
Tối nay bố Trần lại trực đêm, trong nhà không có ai.
Trần Nghiệp tự mình lấy chút đồ ăn, sau đó trở về phòng, mở máy vi tính ra, đăng ký tài khoản trong luân hồi diễn đàn.
Cho tới giờ phút này, ở trong luân hồi diễn đàn, vẫn đang lưu truyền truyền thuyết liên