Chương 701:Đã có chuyện gì xảy ra với con Quỷ này vậy?
Chỉ riêng từ mức độ xa hoa của căn biệt thự này, bên ngoài rực rỡ hoa lệ, các thiết bị siêu công nghệ hiện đại đủ kiểu nên có thì đều có hết, từ đó cũng đủ để nhìn ra được sự giàu có của lão giả đầu trọc này!
“Ngài Trần, chỉ cần ngươi có thể giúp ta bắt được con Quỷ này, ta bằng lòng trả thù lao năm nghìn vạn tệ!” Lão giả đầu trọc vỗ ngực, nói lời đảm bảo.
Thế nhưng Trần Nghiệp sẽ để ý đến mấy thứ tiền bạc này hay sao?
Hắn trừ Quỷ chỉ vì muốn biết rõ lai lịch của những con Quỷ này, và mục đích phía sau, liên quan đến việc Tà Thần lây nhiễm thế giới này.
Mục đích của hắn chính là giải quyết mối đe dọa của tà thần, những thứ như vàng bạc này đối với hắn mà nói không hề có ý nghĩa.
Dù sao có nói thế nào thì hắn cũng không có khăng mang chúng đi được, không phải sao?
Tất cả mọi thứ trong phó bản thử luyện không giống với những phó bản khác, ngoại trừ vật phẩm đặc biệt ra, thì không có khả năng mang được những thứ khác vào trong Không Gian Luân Hồi.
Sau đó lão giả đầu trọc cùng vợ và con trai, con gái, trở về phòng riêng của mình, khóa chặt cửa lại.
Cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, thì bọn họ cũng không có dự định ra ngoài!
Mà Trần Nghiệp thì lại ngồi ở đại sảnh tầng một của biệt thự xem phim, nhóc béo ngồi ở bên cạnh chơi điện thoại, rõ ràng trong lòng có hơi bất an, thi thoảng lại liếc mắt nhìn về phía cửa lớn của biệt thự!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đồng hồ treo trên vách tường chuyển động từng chút một, cuối cùng thời gian cũng đến ba giờ sáng.
Dựa theo thời gian hẹn đã đến rồi, tiếng gõ cửa quả nhiên vang lên!
“Ngài Trần, tới...!tới rồi...” Tên béo lắp ba lắp bắp với vẻ hơi sợ hãi.
Trần Nghiệp gật đầu không nói gì, chỉ hơi liếc mắt nhìn ra cửa, rồi lại tiếp tục quay đầu xem ti vi.
“Ngài Trần! Nó đã tới rồi đó...” Nhóc béo sắp khóc đến nơi rồi, bởi vì tiếng gõ cửa càng lúc càng dồn dập.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa rất có tiết tấu, một cái rồi một cái như thể gõ vào trái tim của người ta.
Mà Quỷ này dường như không hề nôn nóng một chút nào, sau khi nó gõ cửa một hồi cũng không hề đẩy cửa tiến vào, mà lại không ngừng gõ cửa, tiết tấu càng lúc càng nhanh!
Trần Nghiệp cười lạnh, Quỷ này cố tình thông qua cách thức như vậy để khiến người bên trong biệt thự sợ mất mật! Cứ tiếp tục nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập như vậy, khả năng chấp nhận trong lòng sẽ càng lúc càng đến cực hạn, cuối cùng không nhịn được hợp âm đó mà hoàn toàn sụp dổ.
Sau dó, nhóc béo và Trần Nghiệp đều nghe thấy tiếng mài răng vào cửa!
Ken két ken két!
Thông qua khe cửa trên mặt đất, có thể nhìn thấy dòng máu đỏ tươi chậm rãi chảy xuống, thuận theo khe cửa len vào trong sàn nhà đại sảnh.
Một khắc này, Trần Nghiệp cuối cùng cũng đặt điều khiển xuống, chậm rãi đi về phía cửa lớn của đại sảnh.
Ken két ken két!
Cốc cốc cốc!
Tiếng mài răng và tiếng gõ cửa đồng thời vang lên, dường như hợp thành một bản giao hưởng u ám trong màn đêm u tối!
Trần Nghiệp trực tiếp mở cửa lớn của biệt thự, hắn nhìn thấy một cô gái mặc đồ trắng, xõa tung tóc, sắc mặt vô cùng tái nhợt, trừng hai con mắt to như chuông đồng, một cái lưỡi vừa đỏ vừa dài, trực tiếp buông thòng lọng tận xuống dưới cằm.
Bộ dang này khiến nhóc béo ở trong đại sảnh sợ đến mức sắp hôn mê bất tỉnh.
“Ối, Quỷ!” Nhóc béo sợ hãi lập tức nhảy dựng lên, trốn ra phía sau sô pha.
Nhưng Trần Nghiệp lại không hề sợ hãi chút nào, hắn biết con Quỷ này cố tình giả trang thành bộ dáng như vậy, chính là vì khiến người cảm thấy sợ hãi!
Sau khi Quỷ nhìn thấy Trần Nghiệp, nó cố gắng làm ra bộ dáng hung thần ác sát, đáng sợ và thê thảm, nhưng rồi phát hiện ra Trần Nghiệp lại mang vẻ mặt không thay đổi, cảm giác được hắn đang nhìn mình một cách rất nhàm chán, Quỷ cuối cùng cũng tức giận!
Nó duỗi một bàn tay trắng bệch và vô lực túm về phía cổ của Trần Nghiệp.
Soạt!
Trần Nghiệp đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, mặc cho Quỷ bắt được cổ hắn, sau đó từ từ siết lại...
Lúc này, Haki Busoshoku khắp cả người Trần Nghiệp đột nhiên phát huy tác dụng, cho dù con Quỷ này có dùng sức như thế nào, thì nó vẫn cảm giác như thể đang bóp trúng một tấm sắt vậy!
Rắc...
Móng tay của Quỷ gãy luôn rồi.
Mà trên cổ của Trần Nghiệp thậm chí còn chẳng có lấy một chút vết tích nào hết!
Lần này, Quỷ cuối cùng cũng biết được sự lợi hại của hắn, nó quay người bỏ chạy!
“Ha ha, lại là một con Quỷ nhát gan sao?” Trần Nghiệp cười lạnh, lập tức đuổi theo ra ngoài.
Tốc độ của hắn cực nhanh, giẫm một bước tới, động tác nhìn như rất chậm rãi, nhưng trên thực