Chương 709:Hoa khôi giảng đường lại gặp tai ương
“Không đúng, sao lại nóng như vậy...” Triệu Tử Thu đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, nhìn ra xung quanh một cách nghi ngờ.
Sau đó cô ta để ý đến nhiệt độ hiển thị trên máy điều hòa ở trên tường rõ ràng là hai mươi tư độ, theo lý mà nói thì chắc hẳn phải rất nhanh mát mới đúng!
Tay phải của cô ta đặt lên đỉnh đầu, vẫn có thể cảm giác được gió mát vi vu, nhưng cô ta không biết tại sao trên người lại càng lúc càng nóng.
Sau đó, trước mắt Triệu Tử Thu hoa lên, chìm vào trong giấc ngủ sâu mê mệt...
Khi cô ta mở hai mắt mình ra, phát hiện bên ngoài trời đã tối, nhưng không biết tại sao bên ngoài ký túc xá vẫn không có một bóng người như cũ, cả trong lẫn ngoài đều vô cùng tĩnh lặng.
Là lặng ngắt như tờ!
Không đúng, lẽ nào trường học thật sự cho nghĩ học rồi, mà mình lại không nhận được thông báo chăng?
Lúc này, trong lòng Triệu Tử Thu chỉ có một nghi ngờ lớn nhất, lẽ nào trường học thật sự cho nghỉ học, chỉ có mỗi bản thân mình là không biết chuyện?
Nếu thật sự là như vậy, vậy trò cười này cũng làm lớn thật đó, sang năm sau khi nhập học cô ta sẽ trở thành một trò cười lớn nhất mất thôi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến lúc đó không phải là hoa khôi giảng đường, mà là trò cười xấu hổ thì có...
Sau đó Triệu Tử Thu lập tức chạy ra khỏi phòng ngủ, chuẩn bị đi tới văn phòng làm việc hỏi giáo viên trực ban.
Nhưng, giờ này khắc này, ở nơi mà cô ta không nhìn thấy, lại có rất nhiều người đang nhìn về phía cô ta với ánh mắt vô cùng nghi ngờ.
Sau đó trong những ánh mắt này có tò mò, có vui khi thấy người gặp họa, mà cũng có cả khinh thường...
Bởi vì Triệu Tử Thu trực tiếp chạy qua khoảng trống trong sân thể dục, mà trên sân thể dục lại có mấy trăm sinh viên đang tổ chức rèn luyện thể thao tự phát.
Mọi người xếp thành đội hình chỉnh tề, đang chuẩn bị làm động tác thống nhất dưới sự hướng dẫn của giáo viên.
Nhưng lúc này Triệu Tử Thu lại không đếm xỉa đến bọn họ, trực tiếp chạy ngang qua khoảng trống giữa bọn họ, như thể coi những người này thành không khí vậy!
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của giáo viên thể dục lập tức u ám hẳn đi.
“Triệu Tử Thu, ngươi đang làm gì thế?”
Tiêp sau đó, hắn ta dự định sẽ quở trách Triệu Tử Thu một trận dữ dội, không vì nguyên nhân gì khác, mà là cô gái này thực sự quá không ra thể thống gì cả!
Không để ý thấy mọi người đang hoạt động tập thể hay sao?
Dưới loại tình huống này, không phải nên vòng đi thật xa hay sao, mà lại công khai chui vào trong này, đây chẳng phải là không coi giáo viên thể dục ra gì hay sao?
Nhưng Triệu Tử Thu lại cảm thấy có hơi kỳ quái, tại sao trên sân thể dục lại không có một bóng người, cảnh tượng trống trải như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trong suốt mấy năm nay!
Sau đó cô ta tiến vào trong tòa nhà văn phòng, đẩy cửa lớn ra, thì lại ngạc nhiên phát hiện trong mỗi một phòng làm việc đều không có lấy một bóng người.
Nhưng nước trà trên bàn vẫn còn nóng mà, rõ ràng giáo viên vừa mới rời đi.
Nhưng tại sao vừa rồi cô ta một đường chạy tới đây, mỗi một góc ở quảng trường và vườn trường, đều không trong thấy giáo viên đâu?
Nhưng lúc này, điều mà Triệu Tử Thu không biết đó là trong văn phòng có mấy giáo viên đang chú ý đến cô ta với vẻ nghi ngờ, đồng thời hỏi: “Bạn học này, ngươi có chuyện gì sao?”
Thế nhưng Triệu Tử Thu lại lắc đầu, tự lầm bầm một câu: “Những giáo viên này rốt cuộc đã đi đâu rồi, đang thời gian trực ban mà lại làm biếng...”
Nghe được câu nói này, sắc mặt của giáo viên trực ở bàn bên cạnh lập tức u ám.
“Bạn học này, chú ý giọng điệu của ngươi một chút, ta nào có làm biếng, ta rõ ràng đang ngồi ở đây, ngươi có chuyện gì thì hỏi đi, ngươi ngược lại cứ hỏi đi...”
Giáo viên này trực tiếp bùng nổ!
Hắn ta kiêng dè một điểm nhất, chính là người khác nói hắn ta làm biếng trong thời gian làm việc.
Nhưng lúc này, Triệu Tử Thu chỉ phát ra một tiếng cười lạnh, trông có vẻ khinh thường như vậy, sau đó lại quay người rời khỏi văn phòng.
“Đây đây đây...!là sinh viên ban nào vậy, thật là không ra thể thống gì cả, đi tra thông tin hồ sơ của cô ta cho tôi, ta phải phê cô ta mới được!”
Giáo viên trực ban tức không chịu nổi, ở phía sau lầm bầm thật lâu!
Nhưng lúc này, trong lòng Triệu Tử Thu lại là một mảnh hoang vắng.
Cô ta cảm thấy